Sau khi mọi việc rõ ràng, Địch Quốc Bảo ngay lập tức gọi Giang Châu là ân nhân.
Vốn ông định cho người đến bắt Giang Minh Phàm đến đây để đích thân Giang Châu xử lý, nhưng hắn lại ngăn ông lại rồi thì thầm gì đó vào tai ông.
Địch Quốc Bảo nghe xong liền gật đầu, sau đó ông quay đầu về phía Phương Chính Dương, nói.
Cố Diệp Phi
"Việc con cậu bị xã hội đen đả thương, cậu cứ việc thẳng tay điều tra!"
Sau đó ông dừng lại một chút, rồi nhìn Phương Chính Dương một cái thật sau rồi nói.
"Việc nghiêm trị cũng nên sớm bắt đầu thôi!"
Phương Chính Dương cũng không phải kẻ ngốc, ngay lập tức nhận ra ý vị trong đó.
Ngay trong chiều, Phương Chính DƯơng lập tức mang lính đến tận sở cảnh sát nơi giam mấy tên côn đồ kia, khi đến nơi thì cũng gặp bố của Địch Thiến Thiến ở đó từ lâu.
Con gái mình bị mấy tên ất ở nào đó giở trò lưu manh, ai mà nhịn được chứ.
Tuy mấy tên kia đã bắt được rồi, con gái cũng không sao, nhưng bên cảnh sát cũng phải cho ông một cái công đạo.
Vừa hay Phương Chính Dương cũng tới, Phương Chính Dương vừa đến thì ngay lập tức truyền lời của thủ trưởng cho bố của Địch Thiến Thiến nghe.
Hay lắm.
Có thủ trưởng chống lưng rồi, giờ có gì mà không dám làm chứ.
Thế nên là cả hai ông bố mang theo quân đến thẳng nhà giam mấy tên côn đồ kia, dí s.ú.n. g vào thẳng đầu bọn chúng, bảo rằng hoặc là khai ra kẻ cầm đầu hoặc là ăn kẹo đồng.
Ba bốn tên côn đồ lập tức run như cầy sấy, ai mà bị ba bốn khẩu s.ú.n. g trường dí vào đầu mà không sợ?
Ngay lập tức khai ra cái tên Lý Cảnh Bình.
Có được tên kẻ cầm đầu rồi, nhưng hai người cũng không vội vã hành động, họ truyền lời của thủ trưởng đến cho cục cảnh sát.
Ngay sau đó nhân viên trong cục cảnh sát lập tức túa ra bên ngoài, dùng tất cả nhân lực cùng mối quan hệ để âm thầm điều tra Lý Cảnh Bình cùng với những người có liên quan đến cái tên này.
Bọn họ muốn một lần giăng lưới bắt trọn cả ổ.
Ngay trong đêm.
Cả quân đội lần cảnh sát Bắc Kinh đều xuất quân, trong đêm vô số tiếng bước chân, tiếng người quát tháo kêu khóc vang lên khắp nơi, thậm chí còn có nơi vang lên cả tiếng súng.
Tất cả những ngóc ngách đều bị đào bới lên dò xét qua một lượt, hộ dân nào cũng bị đập cửa gọi ra tra xét một hồi, ai có ý định chống cự hay bất tuân đều có nguy cơ bị ăn kẹo đồng trực tiếp mà không cần qua xét xử.
Qua một đêm gà bay chó chạy, Bắc Kinh tan hoang đi không ít.
Lý Cảnh Bình bị bắt ngay trong đêm, đám đàn em của y cũng không thoát khỏi, tất cả bị bắt giam vào phòng riêng, chờ ngày thẩm vấn.
…
Sáng hôm sau.
Giang Minh Phàm thức dậy với đôi mắt thâm quầng.
Cả đêm qua gã không phút nào ngủ yên.
Tiếng bước chân, tiếng người la hét, tiếng s.ú.n. g nổ… mọi việc diễn ra quá là bất ngờ, gã lại không biết chuyện gì đang xảy ra, thế nên cả đêm cứ thấp thỏm không yên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!