Chương 518: Anh họ à! Nếu không muốn người ta biết thì đừng có làm!

Nói về đánh đ.ấ. m thì Phương Vân Lương là một tay hảo thủ.

Nhưng mà song quyền nan địch tứ thủ, đằng này lại là một đánh ba, bên đối phương lại còn toàn là kẻ liều mạng, đã thế lại còn có vũ khí. Tuy võ công cao cường nhưng Phương Vân Lương phải dùng hết sức chín trâu hai hổ mới hạ được hết đám côn đồ kia, tay còn bị d.a. o của tên đại ca kia rạch một đường dài, m.á. u chảy tùm lum.

Hạ được đám côn đồ xong, thì mặt mũi anh cũng trắng bệnh do mất máu, anh ngồi xổm xuống, dựa vào tường thở dốc.

Địch Thiến Thiến thấy anh chảy nhiều m.á. u thì sắc mặt cũng tái đi vì sợ, nhưng chỉ một lúc sau khi thấy Phương Vân Lương có chút lả đi, cô liền cắn răng bỏ qua nỗi sợ m.á. u mà đi đến, xé một mảnh vải cầm m.á. u lại cho anh.

Cảnh sát cũng vừa lúc chạy tới nơi này.

Cảnh sát tất nhiên là do Giang Châu báo án mà chạy tới đây.

Khi nhìn thấy mấy tên hung đồ ác sát lăn lộn dưới đất, một cô gái đang vừa khóc vừa gắng cầm m.á. u cho một cậu trai, cảnh sát ngay lập tức hiểu ra vấn đề.

Họ nhanh chóng còng mấy tên côn đồ đang nằm rạp dưới đất về đồn, rồi nhanh chóng đưa Phương Vân Lương đến bệnh viện.

Khi Giang Minh Phàm giải quyết xong đống rắc rối, chạy đến con hẻm kia thì sớm đã không còn ai, dưới mắt đất chỉ còn vương vãi vài vết máu.

Gã nhíu mày nhìn quanh!

Người đâu hết rồi?

Chuyện gì xảy ra vậy?

Bỗng nhiên gã nhìn thấy một bóng người đi về phía bên này.

Gã ngay lập tức nhận ra người đó là ai!

Giang Châu!

Giang Châu đi đến gần thì nhếch miệng chào hỏi.

"Anh họ! Đã lâu không gặp! Vừa bỏ lỡ điều gì à?"

Giang Minh Phàm ngay lập tức hiểu ra mình đã bị Giang Châu ngáng chân, gã lạnh lùng nhìn Giang Châu.

"Mày đã làm gì?"

"Anh họ à! Nếu không muốn người ta biết thì đừng có làm! Bảo trọng, lần sau gặp lại"

Giang Châu nói rồi quay người đi mất, để lại Giang Minh Phàm đang nghiến răng nghiến lợi phía sau.

Khi Giang Châu đến bệnh viện thì Lý Anh cùng Phương Chính Dương đã có mặt ở đó.

Không một cảnh sát nào mà không quen mặt Phương Vân Lương cả, thế nên khi thấy hắn bị người ta chém, bên cảnh sát lập tức báo lên cấp trên, cấp trên lập tức báo cho Phương Chính Dương.

Phương Chính Dương cùng Lý Anh nhận được tin ngay lập tức chạy đến bệnh viện, khi được bác sĩ báo rằng không nguy kịch, chỉ mất hơi nhiều máu, cùng lắm thì sau này để lại sẹo thì họ mới thở phào nhẹ nhõm.

Rồi khi đẩy cửa bước vào thì lại thấy cháu gái của thủ trưởng

- Địch Thiến Thiến đang ngồi ở đó, mớm từng thìa nước cho Phương Vân Lương, họ liền chuyển từ lo lắng sang vui mừng.

Cái này có thế gọi là "nhân hoạ đắc phúc".

Mất chút m.á. u mà có thể lấy được trái tim của cháu gái thủ trưởng thì có xá gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!