"Chị dâu, em không phải tới đòi tiền."
Giang Châu bước nhanh tới.
Hắn nhìn thoáng qua Giang Hạo Minh.
"Hạo Minh đã lớn như vậy."
Giang Hạo Minh mới 7 tuổi.
Đứa nhỏ ý lập tức rụt vào phía sau Diêu Quyên.
Nó có chút sợ Giang Châu.
Nhỏ giọng kêu với Diêu Quyên.
"Mẹ..."
Giang Châu dời ánh mắt, hướng về phía Diêu Quyên nói: "Chị dâu, em tới đưa thịt cùng Thanh Minh Quả qua cho chị."
Diêu Quyên sửng sốt, bàng hoàng trợn trừng mắt.
Chị nhìn Giang Châu, cứ tưởng mình vừa nghe lầm?!
"Em tới… tới làm gì?"
Diêu Quyên thì thào kinh nghi nói: "Đưa thịt? Đưa Thanh Minh Quả?"
Giang Châu gật đầu.
Sợ Diêu Quyên không tin, hắn còn giơ tay lên thịt bọc trong túi giấy.
Còn có Thanh Minh Quả để trong giỏ.
Thanh Minh Quả này vừa nhìn chính biết bỏ không ít thịt làm nhân bánh.
Chất nhờn béo ngậy rỉ ra từ bên trong, thấm ớt trên một tầng da.
Thoạt trông ăn cực kỳ ngon.
Cố Diệp Phi
Giang Hạo Minh nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.
Ngày hôm qua Tiết Thanh Minh, ông nội, ba và bà nội đều xuất phát đi huyện thành.
Đừng nói Thanh Minh Quả, ngay cả thịt nó cũng không biết được ăn từ lúc nào.
Con nít rất thèm thịt.
"Mụ... con muốn ăn..."
Giang Hạo Minh nhỏ giọng nói, kéo tay áo của Diêu Quyên.
Diêu Quyên đang chuẩn bị răn dạy nó, đã thấy Liễu Mộng Ly đi tới, từ trong giỏ xách lấy ra 2 cái Thanh Minh Quả, đưa cho Giang Hạo Minh.
"Ăn đi."
Liễu Mộng Ly cười nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!