Mặc dù là thanh niên trí thức, thế nhưng sinh hoạt nhiều năm như vậy ở nông thôn, cô đã sớm thích ứng.
Giang Châu tiếp nhận, rửa sạch, lại băm măng. Sau đó, cùng nhân thịt thả vào một cái bồn lớn, rắc gia vị lên, quấy đều.
"Được rồi!"
Cuối cùng cũng làm xong tất cả công tác chuẩn bị.
Giang Châu cười xoa xoa mồ hôi trên trán.
Liễu Mộng Ly đã dọn dẹp bàn nhỏ, đặt một lớp túi ni lông sạch sẽ lên trên để tránh bẩn bàn.
Giang Châu bưng hai cái bồn tới.
Hai vợ chồng mỗi người ngồi xuống một ghế đẩu nhỏ, bắt đầu gói Thanh Minh Quả.
Cố Diệp Phi
Ánh mặt trời ôn hoà.
Không khí trong lành.
Chóp mũi truyền đến mùi thơm ngát của ngải cứu.
Giang Châu cán bánh đều như in, còn Liễu Mộng Ly thì nhanh nhẹn gói Thanh Minh Quả.
Hai người rõ ràng chưa từng làm với nhau, thế nhưng lúc này, lại cực kỳ ăn ý.
~~~
Vào lúc này, ở căn nhà cách vách.
Trong sân, đại gia đình Trần Hồng Mai đang gói Thanh Minh Quả.
Ngày hôm nay trong Thanh Minh Quả, có chừng 1 cân nhân thịt bánh, nhưng lại đều là thịt mỡ!
Bà vừa nghĩ lấy tiếp đây đặt lên nồi chưng, chất mỡ lan ra xung quanh.
Đặt ở trong miệng khẽ cắn.
- Chậc chậc!
Chắc chắn vô cùng thơm!
Một cái bàn bát tiên, Giang Đại Quý cùng Vương Tú Nga cũng đang giúp đở gói Thanh Minh Quả.
Nhà đông người.
Viên Thanh Minh Quả cũng nhiều.
Lúc này sử dụng khoảng 6 cân bột.
Hai người cũng ngại để cho Trần Hồng Mai làm một mình, lập tức chạy tới cùng làm chung.
Nặn hình cánh hoa thì Giang Đại Quý không biết.
Thế nhưng, nhào bột cùng cán bánh, thì lão vẫn có thể làm được.
Người già, chỉ sợ bị con dâu ghét bỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!