Cơ năng thân thể cực kỳ mạnh mẽ.
Có thể làm cũng có thể ăn.
Trời mới biết lúc hắn mua bánh rán đói bụng đến mức bụng xẹp lép như con tép, cảm giác một mình mình có thể ăn 7-8 bánh!
Thế nhưng, nghĩ đi nghĩ lại.
Lập tức phải về nhà nấu cơm.
Có thể tiết kiệm 3 hào thì 3 hào.
Lúc nãy cầm nồi đất thiếu chút nữa tuột tay.
Liễu Mộng Ly không ngốc.
Không đói?
Cô làm sao có thể không nhìn ra Giang Châu đang nói trạng?
Chiếc bánh siết chặt trong tay có chút phỏng tay.
~~~
Món ăn thứ nhất Giang Châu làm, chính là thịt xào ớt.
Đời trước, Liễu Mộng Ly dùng phương thức tàn khốc nhất dạy cho Giang Châu trưởng thành.
Sau khi vợ con chết, hắn học được nấu ăn, giặt quần áo, tất cả các loại kỹ năng sinh hoạt đều thành thạo.
Cây ớt xào thịt, chính là món tủ của hắn.
Phi tỏi cho thơm, cho thịt nạc đã thái mỏng vào, đảo nhanh tay.
Cho gia vị vào, khi thịt nạc gần nhừ thì cho ớt vào xào nhanh tay.
Nấu bằng nồi đất sẽ rất thơm.
Nhất là bỏ thêm mỡ heo.
Trong nháy mắt, một mùi thơm nồng nặc tràn ngập khắp sân.
Trong nhà thậm chí không có một đĩa tươm tất.
Giang Châu chỉ có thể bỏ thịt xào ớt vào trong chiếc bát sứt miệng.
Trong giỏ rau ngoài sân nhà, còn đặt Mã Lan đầu(một loại rau thơm) sáng sớm hôm nay Giang Châu cố ý để lại.
Đó là thứ dành riêng cho hai đứa con nít cùng vợ.
Một bó tươi nhất.
Giang Châu đang chuẩn bị rửa sạch Mã Lan đầu bỏ vào nồi xào.
Bỗng nhiên một bóng đen xẹt đến trước mặt hắn.
Hắn sửng sốt.
Lúc này mới thấy rõ, bóng đến trước mắt là thứ gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!