Chỉ một lát sau nó đã lết xác sống của mình đến cửa hàng kem ở gần trường, đi vào nó tiến thẳng tới cái bàn có ghi số 9 ở đó có bóng dáng quen thuộc nhưng có cái gì đó xa lạ đến lạ thường
- Xin lỗi mình đến trể
- nó cúi người chào Minh
- Không sao cậu đến là tốt rồi
- Minh đứng đậy có í mời nó ngồi. Nó ngồi đối diện Minh
- Cậu dùng gì
- Minh ga lăng hỏi và không quên khuyến mãi cho nó một nụ cười tỏa nắng
- Cho mình kem chocola nha
- Nó nháy mắt trông thật đáng yêu làm tim của Minh lỡ đi một nhịp, trong quán hai người ngồi nói chuyện thân mật vui vẻ
Tách tách đó là tiếng máy chụp ảnh ghi lại những bức ảnh của nó và Minh thân thiết với nhau không ai khác tác giả chính là hai ông (nội) phá hoại nhà ta
- Yeah ta thu được chiến lợi phẩm lớn rồi
- Nguyên hí hửng với những bức ảnh vừa chụp được
- Vậy ta mau về thôi
- Thiên nói câu gọn trơn rồi cả hai cười cười nói nói ra về ai mà không biết lại tưởng hai ông này vừa trốn trại ( TDT đừng lấy đá chọi miu nha lỡ tay thôi). Cả hai không hề hai bết có một cái bẫy đang chờ đợi phía trước (haiz tội cho bọn họ)
Bây giờ trong quán kem nó và Minh đã kết thúc câu chuyện
- Cám ơn cậu vì đã hợp tác với tớ
- Nó cười tỏa nắng
- Không có gì giúp được cho cậu là tớ vui rồi không cần cám ơn đâu
- Minh tuy hơi buồn nhưng vẫn cố vui cười với nó
- Vậy tớ về trước nhé
- Nó đứng dậy chào tạm biệt cậu bạn rồi ra về nó thả mình với nhưng cơn gió mùa xuân ấm áp vảo bước về nhà
Bấy giờ hai người kia đang thong dong vào nhà nói nói cười cười
- Thiên Tổng lần này cậu phải hỏi Anh Thư cho ra nhẻ mới được không thể bỏ qua dể dàng đâu đấy
- Nguyên nói với Thiên
- Ừ tớ biết rồi nhất định lần này phải làm cho ra khoai ra sắn mới được
- Thiên vờ bực mình
- Hai đứa có chuyện gì đấy nói anh nghe xem nào
- Cậu tuy biết nhưng vẫn giả vờ ngây thơ vô (số) tội
- Anh không cần biết đâu. Thật tội cho Thiên Tổng
- Nguyên làm một cậu làm cậu xém bổ ngửa
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!