Kỳ thật hoàn toàn không cần phải làm đến trình độ này, dù sao đại ca nói ở trường nàng muốn làm gì cũng được.
Tô Dư xoa xoa khớp xương không ngừng tản mát ra sự tồn tại của mình, trên mặt không có biểu tì. nh gì.
Nhưng mà, xuất ph. át từ bản năng chiến đấu quanh năm, sâu trong ý thức của nàng căn bản là không thể tiếp nhận mình bị người khác kiềm chế.
Tô Dư bình tĩnh đi xung quanh nhìn một chút.
Rừng xanh tươi tốt che khuất bầu trời đã hoàn toàn ẩn nấp bóng dáng của cô.
Lúc trở lại ký túc xá, Tô Dư mở quang não ra mới ph. át hiện tin nhắn lúc trước Cao Diệu gửi tới, xem thời gian hẳn là hắn gửi tới lúc cô đang đánh nhau.
[Anh Mập ]:
Tiểu Ngũ xin l. ỗi, anh và lão Lý đi trước, em đừng lo lắng, sẽ không có việc gì, bọn anh sẽ bảo vệ em.
Tô Dư đem mình bĩu vào trên giường gỗ cứng rắn, nhìn tin tức trôi nổi trước mắt, ý thức khẽ động trở về.
[Người trong suốt]:
Tôi không sao.
Tin tức vừa ph. át đi, Tô Dư liền nhận được hồi âm, xem ra đối phương vẫn luôn chú ý bên này.
[ anh mập ]: em không bị bắt?!
[Người trong suốt]: Ừm, tôi bỏ chạy.
[Anh mập]:!!!
Tô Dư nhìn ba dấu chấm than cao diệu gửi tới, khóe miệng co giật.
Quen với bộ dáng chững chạc của đối phương ở ngoài đời, hiện tại gặp phải phong cách này không hiểu sao lại làm cho nàng cảm thấy buồn cười.
[ anh mập ]: Trâu bò!
Vậy lại đây ăn cơm đi, bọn anh ở phòng kho phía đông hội sinh viên khoa hậu cần chờ em.
[Người trong suốt]: Nhận được!
Tô Dư xoay đầu lê.n, hoạt động bả vai một chút rồi rời đi.
Thuần thục vòng qua một đám người, Tô Dư quét một chiếc khí cầu tự hành cỡ nhỏ ngồi xuống khu vực đặt khí cầu dùng chung.
Ba phút sau, Tô Dư tìm được hai người đang chờ ở cổng hội sinh viên của học viện.
Hai người lúc này nhìn thấy Tô Dư tới vội vàng vây quanh, thái độ so với lúc trước càng nóng bỏng hơn một chút.
- Tiểu Ngũ học muội em thật lợi hại!
Lý Văn vỗ vỗ bả vai Tô Dư, nhiệt tì. nh hỏi,
"Sao em lại thoát ra được? Không phải hai người đang chiến đấu sao?"
"Em cũng không biết, dù sao lúc em chạy đối phương cũng không có đuổi theo." Tô Dư nhún nhún vai.
Nói thật, lúc ấy thể lực của cô gần như đến cực hạn, nếu bảo vệ đuổi theo, cô thật sự không chạy thoát.
"Vậy còn rất may mắn ha ha."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!