Chương 28: (Vô Đề)

"Tôi thấy ngươi vừa rồi có chút tức giận, là xảy ra chuyện gì sao?" Chu Hồ hỏi.

Tô Dư lúc này ngũ vị tạp trần, cô hít sâu một hơi, đem cảm xúc đ. è xuống, một năm một mười đem chuyện xảy ra hôm nay kể lại một lần.

"Ý ngươi là chỉ huy đội các ngươi chuyên môn ph. át hành mệnh lệnh sai để kiểm tra phục tùng?" Chu Hồ lập tức trích xuất nội dung trọng điểm từ lời kể của Tô Dư, vỗ đùi nói,

"Cái này cũng quá đáng rồi!"

Tô Dư kinh ngạc ngẩng đầu lê.n:

"Cho nên hành vi này hoàn toàn sai lầm, đúng không?"

Thái độ đương nhiên của những học sinh kia đều nhanh chóng làm cho nàng cho rằng triết lý chỉ huy hiện tại đã thay đổi.

"Đương nhiên là sai rồi, bằng không quân 3 mỗi lần tuyển chỉ huy mới vào thì không cần phải lựa chọn lần nữa." Chu Hồ không chút suy nghĩ, nói thẳng,

"Tuy nhiên, mặc dù nghe có vẻ thái quá, nhưng hành vi này thực sự phổ b. iến ở học sinh."

"Tại sao lại như vậy?"

Tô Dư t. hở phào nhẹ nhõm.

Có vẻ như đó không phải là vấn đề của cô.

Lúc trước khi nói chuyện phiếm với Cố Hoài, đối phương chỉ nhắc tới chuyện thao tác, cô vừa mới ở trong phòng họp thậm chí có chút hoài nghi có phải quan niệm của cô có chút cũ kỹ hay không.

Chu Hồ nhún nhún vai, tùy ý nói:

"Tiểu hài tử qua nhà lấy lông gà làm mũi tên, nếu trong đội ngũ chúng ta xuất hiện loại chuyện này, tuyệt đối phải xử phạt."

Cho nên tiểu đội bọn họ mới có thể tâm phục khẩu phục với Tô Dư sau một lần diễn tập.

Tiểu cô nương này rõ ràng chưa từng tiếp nhận một ngày huấn luyện chỉ huy, nhưng biểu hiện ra trong chiến đấu khống chế đại cục, cử trọng nhược khinh thong dong phong phạm, thậm chí hiện tại rất nhiều chỉ huy kỳ cựu đều không có.

Tô Dư hiểu rõ gật gật đầu: Tôi hiểu rồi.

Để sau này mô phỏng hoạt động bình thường của cuộc đối chiến, tốt nhất cô nên tăng cường thời gian để đưa Lý Văn Bẻ trở lại quỹ đạo, miễn cho anh ngày một không có việc gì lăn qua lăn lại đồng đội chơi.

"Tâm tì. nh tốt hơn một chút?" Chu Hồ quan sát biểu tì. nh của Tô Dư, thấy cô bất ngờ khôi phục lại bộ dáng lười b. iếng thoải mái bình thường, mới yên tâm nói,

"Vậy không có việc gì tôi sẽ về trước?"

Tô Dư gật gật đầu:

"Cám ơn anh đã đến giúp tôi, tạm biệt."

Tạm biệt~ Chu Hồ và Tô Dư nói xong, lại đặc biệt phất phất tay với mấy người còn đang đứng ở xa xa nhìn về phía bên này, khó có được vững vàng rời đi.

Tô Dư nhìn Chu Hồ rời đi, xoay người đi tới bên cạnh bốn người dường như đã từ trong tin tức nổ tung.

Đối mặt với sự xuất hiện của Tô Dư, màu sắc trên mặt bốn người vô cùng đặc sắc.

Hồ Lê hiếm khi đối mặt với Tô Dư thần thái nhăn nhó, ánh mắt chột dạ.

Mà Bạch Duyệt đứng bên cạnh hắn lúc này lại hai mắt tỏa sáng, bộ dáng hận không thể ngửa mặt lê. n trời cười dài ném Tô Dư lê.n.

Khụ, Hồ Lê một tay câu nệ nắm lấy bím tóc của mình, hơi cúi đầu, sắc mặt ửng đỏ, nhỏ giọng nói,

"Lúc trước là chính ngươi tự nói ngươi chỉ có cấp A."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!