Chương 2: (Vô Đề)

Tô Thụy vẫn duy trì biểu tì. nh ổn trọng rất tốt trong chớp mắt.

Sau đó lại nhanh chóng nhặt lê. n gánh nặng tin. h anh của mình, lãnh đạm gật gật đầu với Tô Dư.

"Chính em có thể nghĩ ra là được rồi. Giáo viên của em đã giúp em xin nghỉ hai ngày, hôm nay em ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, không làm những việc có cường độ cao nữa."

Biết rồi.

Tô Dư lười b. iếng nghiêng người trên sô pha, cả người tản ra hơi t. hở cá mặn không cầu tiến lê.n.

Theo bản thân nàng mà nói, nàng cũng không phải loại người thập phần có chí tiến thủ, nếu như lúc trước không phải ph. át hiện chiến hữu của nàng xông lê. n phía trước mình có thể giảm bớt tỷ lệ thương vong, nàng thậm chí còn muốn mò cá trên chiến trường.

Rất đáng tiếc, kiếp trước, nàng cho đến khi ch. ết trận cuối cùng cũng không có một phút có cơ hội có thể mò cá.

"Còn nữa, tin. h thần lực của em chỉ có cấp C, tuần sau lớp thực hành robot em tìm cách đối phó qua là được, đừng cố gắng chống đỡ, rất tổn thương tin. h thần." Tô Thuỵ nói.

Tô Dư năm nay mới học lớp hai, vừa lúc đến lúc tiến hành thực hành robot, Tô Thụy cảm thấy mình làm đại ca cần phải nhắc nhở một câu.

Tin. h thần lực thấp nhất chính là cấp D, muội muội nhà mình vừa mới ra cấp C một chút, thật sự mở robot đối với tin. h thần lực thấp như vậy sẽ tạo thành thương tổn sẽ rất lớn.

Tô Thụy bưng nước trà trên bàn nhấp một ngụm, không chú ý tới ánh mắt muội muội đối diện thay đổi trong chớp mắt.

Lời nhắc nhở này đến quá muộn.

Nguyên chủ đêm qua cũng đã lén lút s. ờ qua robot ở sân huấn luyện, hơn nữa bởi vì không có hướng dẫn chuyên nghiệp cộng thêm tin. h thần lực không đủ, lúc ấy liền mất đi ý thức hôn mê mười phút.

"Còn nữa, lúc trước anh đã nói với em, em là đi thông đạo nhân tài đặc thù vào trường, mặc kệ tín chỉ như thế nào cuối cùng cũng có thể có một bằng tốt nghiệp."

Tô Thụy buông chén trà xuống, trên người lại lộ ra loại cảm giác tin. h anh khiếp người này, hắn khẽ nâng cằm, ngữ khí vững vàng nói.

"Anh hiện tại lại nhấn mạnh một lần nữa, em từ đầu đến cuối đều hoàn toàn không cần nhìn ánh mắt của bất luận kẻ nào, chỉ có em khi dễ bị người khác, không có phần người khác khi dễ em, em hiểu không?"

Hiểu rõ ràng.

Tô Dư trả lời qua loa.

Trong trí nhớ của nàng, những lời này đại ca đã nói qua không chỉ một lần.

Trong hoàn cảnh như vậy, nguyên chủ không có trưởng thành thành một hỗn thế đại ma vương, thật sự có thể nói là ý chí kiên định.

"Em hiểu là tốt rồi, anh hy vọ. ng sau này sẽ không nhận được bất cứ tin tức nào về việc em bị khi dễ." Tô Thụy nhìn thoáng qua quang não trên tay, đứng lê.n,

"Anh đi trước, còn có một cuộc họp sắp mở."

Tô Dư nghe vậy gặm xong hai miếng hoa quả trên tay, đứng lê. n ném hạt quả vào thùng rác, theo thói quen hào phóng lấy mu bàn tay s. ờ s. ờ miệng, sau đó động tác dừng lại, trong ánh mắt thăm dò của Tô Thụy nhận lấy khăn giấy do robot Ngư Ngư đưa tới.

Đại ca, em đưa anh.

Tô Dư lau tay, nói.

Tô Thụy từ chối cho ý kiến về thói quen xấu mà Tô Dư không biết từ khi nào đã hình thành, hắn nhìn Tô Dư ném khăn giấy vào thùng rác, gương mặt lạnh lẽo trước sau như một không có cảm xúc gì:

"Không cần, lát nữa để bác sĩ gia đình đánh giá tâm lý cho em."

Thấy Tô Thụy xoay người chuẩn bị rời đi, Tô Dư lập tức đuổi theo bổ sung:

"Em cảm thấy mình còn cần kiểm tra toàn bộ thân thể."

Biết rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!