Tô Dư: ....
Cũng không cần thiết phải làm như vậy, trên cổ tay cô lại không có gai.
Cô đánh giá từ trên xuống dưới một phen, Cố Hoài tựa hồ có chút cố ý bảo trì khoảng cách với cô, trong mắt một tia cảm xúc khác thường hiện lê.n, nhanh đến mức ngay cả chính cô cũng không ph. át hiện ra.
"Xin l. ỗi, ta không chú ý." Cố Hoài nhìn thẳng về phía trước, bàn tay thu hồi không tự nhiên mà nắm chặt, ngữ khí thản nhiên giải thích.
Không có việc gì.
Tô Dư dời tầm mắt.
Đi nhanh hai bước ra khỏi phi thuyền.
Lúc này, cảng đã là đêm khuya, đ. èn đuốc sáng trưng, người lui tới thần sắc vội vã.
Mà nơi xảy ra tai nạn buổi sáng đã bị xử lý xong, không nhìn ra bất kỳ manh mối nào.
Cố Hoài đi sau lưng Tô Dư, nhìn tầm mắt Tô Dư không ngừng đánh giá nơi xảy ra tai nạn trước đó, trấn an nói:
"Đừng lo lắng, sau hôm nay chủ tin. h sẽ tăng cường phòng bị."
Gần đây hoạt động của Tin. h Đạo bên kia càng ngày càng thường xuyên, có thể là bởi vì chính sách đả k. ích Tin. h Đạo đột nhiên thắt chặt, bọn họ gần đây làm việc đều có một chút ý tứ điên cuồng ăn cả ngã về không.
Ừm.
Tô Dư gật gật đầu, nhìn về phía mấy đội tuần tra ở xa xa so với buổi sáng, quay đầu hỏi,
"Vậy tin. h cầu khác thường xuyên xảy ra chuyện như vậy sao?"
"Cũng không thường xuyên, đám tin. h đạo bình thường đều hoạt động ngoài không gian." Cố Hoài giải thích đơn giản một câu, sau đó nhìn về phía khí cầu trường học đang chờ đợi bên cạnh, mang theo Tô Dư đi tới.
Không có ai trên khí cầu.
Cố Hoài nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, sau khi giúp Tô Dư mở cửa ghế lái phụ, mình ngồi xuống ghế lái.
"Đợi lát nữa trực tiếp đưa ngươi về ký túc xá?"
Cố Hoài mở bảng điều khiển khí cầu ra, thuận tay nhập mệnh lệnh khởi động.
"Đồng phục học sinh của tôi vẫn còn ở sân thể dụ. c phía sau, không có đồng phục, tôi thậm chí không thể vào được cửa ký túc xá."
Tô Dư nói xong, tầm mắt bất giác đặt trên tay Cố Hoài đang nắm trên vô lăng.
"Còn có thể không cần lái xe tự động sao?"
Tô Dư hơi ngẩng đầu, có chút kinh ngạc.
Lần trước cô không điều ra có thứ như này?
"Đương nhiên có thể, ta không thích loại phương thức lái xe không thể nắm trong tay mình, cho nên đặc biệt đi thi bằng lái xe."
Cố Hoài nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ, ngữ khí vững vàng nói.
Anh hùng có chung trí hướng!
Tô Dư sáng mắt:
"Giấy phép lái xe phải thi như thế nào?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!