Chương 9: Nỗi khiếp sợ vẫn còn

Kiểm Kiểm còn đắm chìm trong dư vị cao trào, Mạc Thiên Trạch cũng đã ngóc đầu trở lại, trong tư thế lười biếng của cô, bắt đầu lần thao mới, lúc côn th*t vọt vào tiểu huyệt, có thể cảm nhận được cả sự run rẩy.

"Vừa rồi đút no bụng Kiểm Kiểm, bây giờ sẽ bắn đầy tử cung em, đến lúc đó sinh cho chú một đứa con trai được không?"

Anh hỏi nhưng không hề có nửa điểm muốn nghe câu trả lời, dương v*t thô to cũng không phải mù quáng thọc vào rút ra mà Mạc Thiên Trạch thay đổi phương pháp vào đâm Kiểm Kiểm.

Nhẹ nhàng chậm chạp cắm vào, còn chưa vào hẳn đã chậm rãi rút ra, vách thịt khẩn trương muốn kẹp chặt nhưng lại không có cách nào, lại xâm nhập lần nữa, giống như đốt lửa tinh thần cô.

"Ưm~ chú, chú mau cắm đi, mau cắm thật mạnh đi!"

Cổ họng vừa mới bị đâm vào dẫn tới tiếng nói thiếu nữ càng nhu nhược đáng thương, Mạc Thiên Trạch lại một chút cũng không để ý tới, vẫn nhẹ nhập vài cái nhưng đột nhiên mạnh mẽ đâm vào.

"A nha!"

Lần này vừa vặn đâm đến cổ tử cung, trong nháy mắt thiếu nữ cảm thấy cõi lòng chờ mong được lấp đầy, chỉ là còn không kịp tận hưởng thì nam nhân đã rút thứ cực nóng kia ra, tiểu huyệt đang cao trào nháy mắt không có đồ vật lấp đầy, khiến Kiểm Kiểm vô thức khóc nức lên.

"Chú! Tôi khó chịu, mau hung hăng làm tôi đi!"

Trống không trong lúc cao trào là đáng sợ, từ sâu trong nội tâm lại đến trong cơ thể, Kiểm Kiểm đều là khát vọng muốn được thỏa mãn, cô thậm chí hoảng loạn đến duỗi tay đi lấy côn th*t nam nhân hướng phía cửa huyệt của mình.

"Bảo bối muốn đến như vậy sao? Thật là dâm muốn mệnh, nước ở tiểu âm hộ đã làm ướt cả khăn trải giường này."

Cô vẫn khóc lóc nức nở, thảm giường dưới mông sớm đã bị lần cao trào trước làm ướt, d*m thủy lần hai chảy ra càng làm gia tăng độ ẩm.

"Ngoan, gọi chủ nhân, nói chủ nhân mau cắm nhục bổng vào đi."

côn th*t bị cô kéo đến miệng huyệt nhưng lại không muốn cắm vào khiến Kiểm Kiểm chỉ có thể nghe theo lời anh nói: "Chủ nhân, chủ nhân! Nhanh cắm Kiểm Kiểm đi, mau tiến vào hung hăng làm tôi đi ~"

Mạc Thiên Trạch chỉ cảm thấy chính mình không thể nhịn được nữa, bụng dưới bị giọng nói tao lãng của thiếu nữ làm cho càng phát hoả thêm, khuôn mặt tuấn mỹ dần trở nên hung dữ, tay không ngừng bóp lấy vú Kiểm Kiểm, còn liên tục nói.

"Đồ đê tiện! Làm chết em!"

Tiếp thu nền giáo dục của anh nên ở trước mặt cô thì anh không hề che giấu mặt thô bạo của mình, ngay cả ngôn ngữ hạ lưu cũng không hề kiêng kỵ, anh thậm chí còn có thể sử dụng nhiều kiểu ngôn ngữ để biểu đạt, quả thực chính là cầm thú nhất trong các loại cầm thú.

Anh cố tình nói lời thô tục, so với thi nhân ngâm xướng thơ ca thì còn tuấn lãng soái khí hơn.

Một lần nữa đâm nhập mạnh vào, giọng thiếu nữ vốn đã phát âm khó khăn nay bị nam nhân luật động như vậy liền kêu to lên, vách thịt tiểu huyệt bị nam nhân thao càng ngày càng dữ dội.

"Chậm, chậm một chút… Chú quá nhanh! A ~ chú cắm quá nhanh ~"

Miệng nhỏ không khép kịp làm chảy cả nước bọt ra, tình ái kịch liệt làm vú nảy lên xuống, nửa thân dưới còn kịch liệt hơn…

"Làm chết em! Thao, thật chặt, thả lỏng chút, để tôi thao vào, có nghe không!"

Gần hai mươi phút, Mạc Thiên Trạch rốt cuộc không nhịn được nữa, côn th*t to tới cực điểm, bóp chặt thân dưới đang vặn vẹo của Kiểm Kiểm, tách rộng hai chân cô ra, không để ý tới tiếng thét chói tai của thiếu nữ, mạnh mẽ đâm quy đầu vào miệng tử cung.

"A! Đau quá! Từ bỏ, không cần a!"

Kiểm Kiểm đã hoàn toàn không chịu nổi, sợ hãi cùng dục vọng song song làm cô bị bao phủ bởi giọng nói trầm thấp của nam nhân, cuối cùng đại quy đầu dừng ở địa phương thần bí kia, ngay sau khi cô vừa kêu thảm thiết xong, một luồng tinh dịch nóng bỏng không ngừng bắn vào.

"A!!!"

Cô cùng anh đồng thời phát ra tiếng thét chói tai, bất đồng chính là, một tiếng thì thê thảm, còn một tiếng là bởi vì quá thoả mãn.

Bắn tinh dịch xong, bụng nhỏ rất nhanh căng phình lên, nhìn nơi vốn phẳng lặng đang dần nhô lên, Mạc Thiên Trạch không nhịn được lại cương lên. Tinh dịch mới bắn xong, lại ấn Kiểm Kiểm xuống triền miên tiếp, mãi đến khi người ở dưới bị thao hôn mê bất tỉnh, mới buông cô ra.

Tính ra thời gian cầm tù Kiểm Kiểm đã hơn hai năm, Mạc Thiên Trạch càng ngày càng khát vọng muốn cô mang thai, anh biết chính mình không thể giam giữ cô cả đời, cho nên anh hy vọng lúc cô được tự do, sẽ có thứ có thể ràng buộc cô và anh cả đời không chia lìa.

Mà sinh một đứa con tựa hồ là biện pháp tốt nhất, có thể làm cô không bao giờ có thể rời khỏi anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!