Kiểm Kiểm trực tiếp nhận định Mạc Thiên Trạch là có cái sở thích luyến đồng, cô cảm thấy anh chính là kiểu biến thái như vậy, chỉ là sau này, cô mới biết được đều không phải thế, thứ mà anh lưu luyến chỉ có một mình cô mà thôi, đương nhiên đó là chuyện rất lâu về sau…
Năm mười lăm tuổi này, thế giới của cô chỉ có Mạc Thiên Trạch, thậm chí có những lúc cô còn không nhớ nổi chuyện trước kia, lúc bị làm đến cao trào, Mạc Thiên Trạch sẽ ác ý làm cô kêu "Chú nhanh lên", ngoại trừ bị mê hoặc rối loạn thần trí nói hùa theo thì cô thật sự cái gì cũng không nhớ nổi.
Anh thành công dùng thời gian của chính mình dạy dỗ cô thành người của mình anh…
Đại khái là vừa tham gia xong tiệc rượu nên khi Mạc Thiên Trạch cởi áo khoác đen ra thì trên người nồng đậm mùi rượu gay mũi cùng với mùi hoa cao cấp làm cô đang ghé vào giữa hai chân anh thực không thể tiếp thu.
Nhìn khuôn mặt trắng sứ có chút không vui, Mạc Thiên Trạch ngà ngà say cười cười đẩy côn th*t vào miệng Kiểm Kiểm, nói: "Bảo bảo sao lại không vui vậy?"
Thiếu nữ ngồi quỳ ở giữa hai chân anh, lúc này đôi tay đang gắng gượng đỡ lấy côn th*t, môi anh đào còn cố sức ăn một nửa, đôi mắt to trong trẻo sâu thẳm nhìn lên, nhìn thế nào cũng thật mê người.
Kiểm Kiểm thừa cơ nhả cái đồ vật lớn kia ra ngoài, rầu rĩ nói: "Chú không thể cho tôi ra ngoài sao?"
Không còn được lưỡi đinh hương phấn nộn bao bọc liếm láp, Mạc Thiên Trạch nhăn mày lại, dùng ngón trỏ quẹt qua nước bọt ở khoé miệng Kiểm Kiểm rồi cắm ngón tay vào trong miệng cô.
"Sao bảo bảo luôn muốn ra ngoài? Bên ngoài có gì tốt? Ở lại nơi này, chú sẽ vĩnh viễn ở bên em."
Bị anh dùng hai ngón tay kẹp lấy đầu lưỡi, Kiểm Kiểm căn bản không thể nói hoàn chỉnh được, chỉ có thể cố gắng hùa theo khiêu khích của anh, cái miệng nhỏ không thể khép lại khiến nước bọt chảy ra càng ngày càng nhiều.
"Ưm ~ ưm"
Nhìn ngón tay của mình bị ướt nhẹp, Mạc Thiên Trạch giãn sắc mặt ra, cười nói: "Nước phía trên bảo bảo nhiều không kém gì phía dưới nha, đều dâm đãng giống nhau."
Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Chỉ là Kiểm Kiểm biết kỳ thật nước phía dưới cô mới là nhiều, những lúc làm tình với Mạc Thiên Trạch xong, cô đều ngượng ngùng phát hiện khăn trải giường bị ướt phần lớn đều là do cô chảy ra, đương nhiên anh bắn vào cũng không ít.
"Tiến vào, cắm vào đi!"
Bị Mạc Thiên Trạch ôm lên giường lớn, Kiểm Kiểm đã bị anh hôn đến thần hồn điên đảo, nam nhân lại không nhanh không chậm cởi quần áo ra, nhìn cô gái nhỏ bất mãn dưới thân, trong lòng là sự yêu thích vô hạn.
Thừa dịp lúc cởi quần áo, anh cố tình dùng hạ thân va chạm âm hộ cô, mỗi lần làm thì côn th*t đều khó khăn cắm vào, nên chờ đến lúc Kiểm Kiểm mới vừa nhẹ nhàng thở ra, anh lại theo thói cũ bắt đầu vòng hai chân mảnh khảnh của Kiểm Kiểm ôm vòng lấy eo cường tráng của anh.
"Chú, mau cắm tôi, nhanh lên, bên trong Kiểm Kiểm ngứa quá ~"
Bị Mạc Thiên Trạch thao đã lâu, Kiểm Kiểm nói những lời này càng ngày càng thuận miệng, trừ bỏ có thể làm Mạc Thiên Trạch cao hứng, lời tình thú như vậy cũng có thể làm cô thoả mãn được dục vọng.
"Nào, mau để chú nhìn xem âm hộ nhỏ của bảo bảo có thật sự ngứa không?"
Nâng mông nhỏ của thiếu nữ lên, ánh mắt nam nhân dán chặt ở tiểu huyệt hồng nhạt, cánh hoa ướt át vẫn mỹ lệ như cũ. Dưới ánh đèn, cô gái nhỏ run rẩy đắm chìm trong dục vọng, lỗ nhỏ mờ ảo đáng thương như đang mời gọi anh tiến vào.
Mạc Thiên Trạch không khống chế được hôn lên, chôn mặt vào giữa hai chân thiếu nữ bắt đầu liếm láp, âm thanh dâm mỹ vang khắp căn phòng, quanh hơi thở đều đậm mùi hương của thiếu nữ.
"Âm hộ nhỏ của Kiểm Kiểm ăn thật ăn ngon, mau chảy nhiều nước một chút~"
Bóp lấy cái mông đầy đặn của cô, dùng miệng hưởng thụ cả bốn phía hoa cốc, lưỡi dài mạnh mẽ gặm cắn hai môi âm hộ phấn nộn, chỉ cần có một đợt d*m thủy chảy ra thì sẽ đem cái lưỡi thô dài mạnh mẽ đi vào, liếm hút tất cả.
"A ~ nhẹ, nhẹ chút ~ ưm!"
Đây cũng không phải lần đầu tiên Mạc Thiên Trạch khẩu giao nhưng tối nay anh phá lệ hung ác, môi răng tựa hồ hận không thể ăn sạch sẽ cô, chính là kiểu vô cùng điên cuồng rồi lại lộ ra một tia nhu tình, không thể nghi ngờ đây là tổn thương trí mạng đối với một thiếu nữ mới mười lăm tuổi.
Mông non mịn bị nam nhân bóp véo thành đủ hình dạng, nửa người dưới bị nâng cao lên khiến Kiểm Kiểm chỉ có thể khó khăn ngửa đầu ở trên gối, cố hết sức nâng eo, hướng âm hộ đến miệng nam nhân.
"Ưm ~ d*m thủy của Kiểm Kiểm thật thơm, chú sắp bị em làm cho ăn no rồi."
Lúc này Kiểm Kiểm đã lên đến cao trào, vừa lấy ngón tay luôn cắn chặt trong miệng thì liền kêu thét lên một tiếng, âm hạch bị Mạc Thiên Trạch cắn nhẹ lấy khiến cả người cô run bật lên.
"Chú! Tôi muốn đi tiểu!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!