Trận này động đất tới rất đột ngột, còn làm nứt cả mặt đất, Kiểm Kiểm bị dọa đến phát khóc, muốn chạy đi tìm chỗ trốn nhưng trần nhà bị rạn nứt rơi trúng mắt cá chân, cô nhịn đau bò đến chỗ cửa mà ngày thường Mạc Thiên Trạch xuất hiện, phát cuồng đập cửa.
"Cứu mạng a! A!"
Rầm! Đèn chùm pha lê tinh xảo rơi cách đó không xa, các viên pha lê thủy tinh bay tán loạn, Kiểm Kiểm không tránh kịp bị chúng bắn vào người làm trầy xước nhiều chỗ, trong khoảng thời gian ngắn hoảng sợ cực kỳ.
"Chú! Chú cứu tôi!"
Lúc này cô chỉ có thể nghĩ đến Mạc Thiên Trạch, nhìn các khẽ hở dưới mặt đất vỡ ra càng lúc càng lớn, thậm chí còn đang hướng dần về phía mình, không thể không thét chói tai đánh mạnh vào cánh cửa.
Căn phòng bí ẩn dưới đất này chắc chắn không thể tồn tại được lâu, một khi rơi xuống, Kiểm Kiểm biết chính mình sẽ rơi vào vực sâu không ai biết!
"Kiểm Kiểm! Kiểm Kiểm!"
Kiểm Kiểm đã bị khói bụi làm mờ mắt, bỗng nhiên nghe thấy tiếng gọi mơ hồ liền cố sức mở to mắt, nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng đập mạnh, mặt đất vẫn còn kịch liệt rạn nứt nhưng cô đã lập tức phục hồi tinh thần lại.
"Chú! Cứu tôi, tôi thực sự rất sợ! Hức hức!"
Mà ngoài cửa Mạc Thiên Trạch cũng cực kỳ lo lắng, không chút bận tâm đến cánh tay phải bị thương, ra sức dùng gậy đánh vào cánh cửa, gọi: "Bảo bảo đừng sợ, trốn đến bên cạnh đi, chú sẽ lập tức đưa em ra ngoài!"
Nghe thấy tiếng khóc của cô gái nhỏ, hiển nhiên là bị dọa không nhẹ, Mạc Thiên Trạch nhất thời cũng hoảng sợ, động tác phá cửa càng ngày càng nặng, hận không thể lập tức vọt vào ôm lấy cô, an ủi cô, mang cô rời khỏi nơi nguy hiểm này.
"Hức, chú chú…"
Kiểm Kiểm cuộn tròn ở trong góc, nghe thấy giọng của Mạc Thiên Trạch thì cuối cùng cũng bình tĩnh hơn một chút, lúc này, cô đã đem hết tất cả hy vọng ký thác vào nam nhân kia, khẩn cầu anh cứu cô ra ngoài an toàn.
Mạc Thiên Trạch đá văng cánh cửa phòng, anh điên cuồng tìm kiếm hình ảnh cô, khuôn mặt tuấn tú đầy tro bụi, chỉ còn lại một đôi mắt phiếm hồng đáng sợ.
Không nghe thấy giọng cô gái nhỏ làm cho anh thập phần sợ hãi. Căn phòng chỉ còn lại phế tích, anh bắt đầu cố gắng tìm kiếm, mãi cho đến khi khe đất nứt ra truyền đến tiếng vang, anh mới kinh ngạc phát hiện xoay người.
"Kiểm Kiểm ở đó sao?"
Đáng tiếc cô bị tạp vật đè lên nên không thể đáp lại anh, Mạc Thiên Trạch chỉ có thể nhảy qua khe, vội vàng chạy đến trong góc, cuối cùng phát hiện chân nhỏ của Kiểm Kiểm bị một tấm ván gỗ đè lên.
Khoảnh khắc đó, Mạc Thiên Trạch cực kỳ hoảng sợ, anh không cách nào hình dung được cảm giác đáng sợ đó, nhìn chân của cô đã không còn nhúc nhích, anh chỉ cảm thấy thế giới của mình cũng giống như đống phế tích kia, đều sụp xuống…
"Không, sẽ không! Kiểm Kiểm? Kiểm Kiểm!"
Điên cuồng đẩy tạp vật đè lên Kiểm Kiểm ra, mãi đến khi thân thể gầy yếu xuất hiện trong mắt, anh gấp gáp không chờ nổi ôm chặt người vào trong lòng ngực, hai tay run rẩy, thậm chí không dám xem hơi thở của cô, chỉ có thể vụng về phủi bụi trên gương mặt.
"Kiểm Kiểm!"
"Tách, tách" một giọt rồi một giọt nước mắt, dừng ở trên má Kiểm Kiểm, cô gái nhỏ tưởng đã bất động đột nhiên xoay người rồi từ từ mở mắt.
"Khụ… Chú sao lại khóc vậy…" . truyện tiên hiệp hay
Giọng nói nhẹ nhàng của cô gái nhỏ vang lên, nháy mắt làm Mạc Thiên Trạch khiếp sợ không thôi, vội vàng ôm chặt lấy Kiểm Kiểm, mới phát hiện đều không phải như anh suy nghĩ, không khỏi vui mừng, lần thứ hai lại ôm vùi lấy cô, trong lúc nhất thời nói ra lời từ đáy lòng.
"Tôi cho rằng, cho rằng Kiểm Kiểm không cần chú nữa."
Nhìn anh khóc giống như một đứa trẻ, Kiểm Kiểm bỗng nhiên cảm thấy không chân thật, phải đến rất nhiều năm sau, nhớ đến chuyện hôm nay, cô mới biết đó là bước đầu tiên của bọn họ bắt đầu…
Dư chấn vẫn chưa ngừng, sau khi Mạc Thiên Trạch ôm Kiểm Kiểm ngàn khó vạn hiểm rời khỏi đây, mới phát hiện toàn bộ trang viên đã trở thành phế tích, cũng may bây giờ là giữa trưa nên ánh mặt trời chiếu rọi xuống mới nhìn thấy rõ mọi thứ.
"A, chú, mắt tôi đau quá!"
Đã lâu không được tiếp xúc với ánh mặt trời, Kiểm Kiểm nhất thời không thể chịu được ánh sáng, Mạc Thiên Trạch chỉ có thể lấy tay che mắt cô đi.
"Chú có phải bị thương không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!