Sau khi kết thúc trò chuyện với Mặc Hùng bụng tôi lại đấu tranh dữ dội . tôi đành phải lấy chocolate ngồi ăn , ăn hết một hộp bụng tôi vẫn đói có lẽ chocolate không thể khống chế cơn đói của tôi nên chắc ddnahf phải đi nấu thứ j đó để ăn đây !
Tôi đi mở cửa đi xuống bếp
''Ọc... ọc''Cái bụng của tôi kêu dữ dội . Tôi đi thẳng xuong bếp mở cái tủ lạnh ra Ừm toàn những đồ khso chế biến biết làm thế nào , mà bây giờ nhờ người hầu rõ ngại mà mấy hôm nay không đi ăn đêm hay rủ người đi ăn cùng tốt hơn đó!
Tôi chạy một lèo lên phòng bấm điện thoại định gọi ch Khánh nam vì dù j cậu ta cũng hay giúp tôi tuy hay chọc tôi tức và muốn cho cậu ta no đòn . Nhưng tại cái máy điện thoại thần kinh không ổn định đi ấn vào Mặc Hùng . Tôi đang định huỷ cuộc gọi nhưng sao không ấn được ????? Cái máy điện thoại này cái lúc tao cần mày bình thường mà sao lại đơ vậy ?????
''Gia linh , cậu có việc j sao?/''Giọng nói từ đầu dây bên kia vang lên , tôi ấn mãi cái nút huỷ
''Nè cậu có ở đó không vậy?? Gia Linh ! Gia Linh'tiếng vang càng to hơn tôi đành nhẫn nhịn trả lời cậu ta
''Có , xin lỗi tôi ấn nhầm''Tôi mặt dày trả lời và cầm cái điện thoại chỉ muốn bóp nát nó
''Đầu cậu vấn đề à''Mặc Hùng bên kia nói
''đã bảo tôi ấn nhầm rồi''Tôi nhấn mạnh từng chữ một
''Đúng thật là chẳng hiểu nổi con người cậu , đến ấn số thôi mà cũng nhầm làm tốn thời gian của tôi ''Mặc Hùng tỏ vẻ chán nản
''Nè ! tôi đã xin lỗi cậu rồi đó không câm mồm đi''Tôi nói nghiên răng chỉ muốn băm cái tahnwgf điên này ra làm trăm mảnh
''Không câm đó''cậu ta nói trả
''Không câm tki tôi cúp máy''Nói xong tôi định cúp máy nhưung
'Gia Linh''Mặc Hùng kêu to
''J ? Cậu phiền quá đi tôi đã bảo tôi ấn nhầm rồi mà''Tôi nói , hắn ta bị thần kinh à ? Kiêu quá đi người ta đã xin lỗi rồi mà không tha cho
'Không , cậu có rảnh không dù gì cậu cũng ngủ muộn mà ra ngoài đi chơi cùng tôi''Mặc Hùng nói giọng hơi giống như cầu xin
''Uk'Tôi đáp dù j cũng đang chán chơi cùng cậu ta cũng được . Tôi đứng dậy mở tủ quần áo ra tìm lấy một chiếc áo buộc vạt rồi chiếc quần bò rách và chiếc giày thể thao đen trắng. Tôi tìm ở giá để túi một chiếc túi màu trắng có đính một số hạt ngọc nhỏ rồi bỏ điện thoại và ví vào . Tôi đi xuống tầng một
''tiểu thư đã muộn , cô không nên ra ngoài''Bà quản gia thấy tôi xuống liền nói
''Không sao đâu, chỉ là chơi cùng bạn thôi mà khoảng 12 về ''Tôi nói
''12 giờ cô nên cẩn thận''Bà quản gia nói vẻ mặt đầy lo lắng
''Không phải lo đâu , chúa học võ từ bé với cả có ai ngu đi bắt cháu''tôi cười an ủi nhưng đúng là có đứa ngu nó cũng không đi bắt đứa con gái nóng lạnh bất thường rồi suốt ngày chửi như tôi . Tôi đi ra đứng ở ngoài chờ xe của Mặc Hùng đến đón
két............
-Cjieecs xe ô tô dừng lại trước mặt tôi , hình như do phanh gấp quá nên bề mặt đường còn in cả vết bánh xe.
''Lên đi''Mặc Hùng hạ kính sau xuống nói với tôi
Tôi mở cửa sau lên xe . Chiếc xe bắt đầu chuyển bánh đi thẳng về phía trước
''Sau một thời gian mà cậu vẫn hai lưng như vậy''Mặc Hùng nhìn tôi một lượt rồi lắc đầu chê bai
''Kệ tôi, liên quan đến cậu?''Tôi lạnh lùng nhìn hắn ta , sao đứa con trai nào cũng gọi tôi là ''hai lưng''? bộ hai lưng chết người chắc ???? mà chỉ có lũ con trai yêu con gái vì thoả mãn mới chê thôi nahs !
''Tôi chỉ lo cho tương lai cậu không có ai yêu thôi''Mặc Hùng ra vẻ nghiêm túc
''Không ai yêu tki càng tốt''Tôi đáp , không yêu thì thôi ta đây không thèm nhá. Đừng tưởng con trai là chỗ dựa cho con gái mà con gái ai cũng cần . Tôi không cần con trai cũng sẽ đủ sứ tạo ra quyền lực cho chính mình .
''Cậu vẫn có cái kiểu tính độc lập như xưa vẫn còn cứng đầu nữa''Mặc Hùng chhe bai tôi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!