Chương 45: Ai là kẻ thứ 3?

Đã 1h sáng rồi, anh vẫn chưa về phòng, cô hết chat với ekip, lại tham khảo hình trên mạng, rồi đọc báo, tất cả đều vì chờ anh về ngủ.

Cạch

- tiếng mở cửa của anh, do Nhu Nhi cứ luyên thuyên chuyện cũ, anh không thể bỏ đi giữa chừng nên chờ đến khi cô nói mệt rồi ngủ đi, anh mới có thể trở về phòng.

Lúc ở phòng ăn, mãi nói chuyện đến khi sực nhớ ra, anh tính hỏi Hồng Nhi thì cô ngồi kế anh đã biến đâu mất tiêu, anh nghĩ sẽ đứng dậy đi về phòng với cô, nhưng bị Nhu Nhi kéo lại, trò chuyện tới bây giờ.

Bước vào phòng, anh chợt thấy phòng tối đen tưởng cô đã ngủ nhưng khi tiến vào thì thấy ánh đèn máy tính còn mở, anh hơi nhíu mầy bước qua bức tường ngăn giường thấy cô vẫn còn ngồi đó, nhìn chầm chầm vào màng hình như đang chăm chú 1 cái gì đó.

_ Sao em còn chưa ngủ?

- anh nhẹ giọng tới gần ôm lấy cô.

_ À! Em đang kiểm tra vài album, cần có thêm nhiều ý tưởng, anh nói chuyện xong rồi à, chắc mệt rồi, anh lên giường ngủ trước đi em còn phải coi vài thứ, chút nữa em sẽ ngủ sau.

- Hồng Nhi không nhìn anh, vẫn nhấn chuột nhìn những bước hình kiểm tra lỗi của các thành viên.

_ Anh xin lỗi!

- anh cảm thấy có lỗi vì đã lo nói chuyện ngày xưa lại quên cô, cô đi lúc nào không hay.

_ Ế! Anh xin lỗi gì? Em gái về nhà cả nhà hàn thuyên là chuyện phải thôi, còn em có chuyện phải làm nên đi trước chứ có gì đâu

- cô cố che dấu cái suy nghĩ ghen tuông của mình.

Anh nghe cô nói, liền cảm thấy tội lỗi hơn.

Không để cô kịp tắt máy, anh ôm cô lên bế lên giường, hôn cô thắm thiết, lời xin lỗi thì thào bên tai cô khiến cô quả thật muốn khóc, nước mắt tự rơi, lúc này cô mới thừa nhận, cô sợ mất anh rồi, sự xuất hiện của người em gái NUÔI này khiến lòng cô có chút sợ hải cảm giác bất an đến cùng.

Đêm nay dù được anh yêu thương nhưng lòng cô vẫn không khỏi bất an. Không biết, sáng ngày mai sẽ như thế nào.

Trong căn phòng có 2 người đang yêu nhau đến tột cùng, thì ngoài cửa phòng, đang có 1 ánh mắt căm nhận nhìn vào khe hở bên trong cảnh tượng lúc này làm cho Nhu Nhi thật sự phát tiết.

_ Khang! Anh đã nói sẽ chờ em! Giờ đây em lại cùng cô gái khác, Khang, anh là của em, những người này không xứng đáng với anh

- cô nghiến răng thì thào trước cửa.

Ngày mới đã bắt đầu, Hồng Nhi luôn là người dậy sớm, cô chuẩn bị bữa sáng. Cô không quên chuẩn bị luôn cả phần cho cô em gái NUÔI nói tiếng em gái NUÔI nhưng Nhu Nhi lại lớn hơn cô 3 tuổi lận.

Dù sao thì cũng vai em nên cô cũng không thấy ngại cho lắm. bữa sáng đã Chuẩn bị sắp xong thì nghe thấy tiếng cười từ phía cầu thang phát ra, tầng dưới này Viên lão gia cũng vừa bước ra đi đến chỗ ngồi chủ nhà.

Còn tên lầu thì Nhu Nhi khoát tay của Viên Phúc Khang đi xuống cười nói, lúc này người ngoài nhìn vào thì thấy là cô là người hầu chứ không phải vai con dâu là phu nhân tương lai của Tập Đoàn Viên Thành.

_ Á! Có bữa sáng rồi à. Oa! Nhìn con quá, Ba à cùng đến đây ăn nào!

- cô rất tháo vác, tay phải nắm lấy Phúc Khang., tay trái nắm lấy Viên lão gia kéo đến bàn ăn.

Đến bàn ăn như thường ngày, Viên lão gia ngồi đầu bàn, bên phải ông là Viên Phúc Khang, kế bên Phúc Khang là Hồng Nhi, nhưng hôm nay vị trí kế Phúc Khang đã bik Nhu Nhi chím lấy. Đứng ngây ngốc nhìn chỗ của mình đã bị 2 cô gái khác ngồi. Cô đứng ở gốc bếp lẳng lặng nhìn.

Phúc Khang chợt nhìn cô rồi nhìn sang Nhu Nhi anh có chút lạnh giọng.

_ Nhu Nhi chỗ của em là ở bên kia, em ngồi sai vị trí rồi

- anh cố ý nhắc nhỡ

_ Xí, đó giờ em vẫn ngồi đây mà

- cô liên liếc nhìn anh, chề môi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!