Chương 31: Món quà sinh nhật là...

Từ trong phòng bước ra, nơi đây anh đã đứng sẳn chờ cô, cô ngựng ngùng, 2 tay nắm tay để trước, ngẫng đầu nhìn anh, ánh mắt cô đập vào cô là 1 người đàn ông đẹp đến chết người, tướng mạo phi phàm, ánh mắt màu hổ phách hút người vào bên trong, với bộ đồ vest màu trắng trang trọng, càng làm anh khác lạ, sáng chói hơn, tim cô đập thật mạnh, thật rất mạnh, cô đã yêu anh nay còn yêu hơn với sự khác biệt này.

_ Khang! Anh thật đẹp.....

- cô ngựng ngùng lên tiếng.

_ Hôm nay! Anh vứt bỏ lòng ích kỉ của mình, để cho những người đàn ông ngoài kia sẽ được ngắm nhìn thiên sứ của anh.

Chỉ hôm nay thôi.

- anh nhíu mày, tỏ vẻ khá cưỡng ép.

_ Là sao? Khang

- Cô nghe anh nói nhưng lại không hiểu anh đang nói gì.

_ Đừng nói nhiều! Khoát láy tay anh.

- anh xoay ngừng cùng hướng với cố, đưa tay cuối người xuống bảo cô khoát tay mình.

_ Khang! Sao đầm dạ hội này giống đầm cưới quá vậy, đuôi dài quá, nặng.

- cô tuy thông minh ở nhiều mặt nhưng với cái mặt tình cảm này thì thôi khỏi bàn, tại vì không có cái gì để bàn cả.

_ Lát nữa đây!

Em đừng hoảng, hãy bình tỉnh.

- anh cùng cô bước đến 1 cánh cửa lớn đứng trước cửa, anh nhẹ nhàng nói với cô.

Sau đó gật đầu với 2 tên vệ sĩ ra hiệu mở cửa.

Cánh cửa cao, rất cao, to rất to, sang trọng rất là sang trọng từ từ mở ra, cô vốn tò mò lại càng không thể nhắm mắt được, mắt mở to hơn nữa khi thấy mọi người bên trong đang đứng đó nhìn cô và anh. Căn phòng rộng đến không tưởng, tất cả những thứ trong đó đều màu trắng, cực đẹp.

Anh bước về cùng cô, cô như người mất hồn, đi theo, ngơ ngác nhìn tất cả mọi người đang hò reo vỗ tay kịch liệt. Đi đến bụt cao, 1 chiếc bánh kem to cực kì gắng số 17 ở tầng cao ngất ngưỡng kia, thì ra anh đã chuẩn bị tất cả để mừng sinh nhật cô đây ư, rất tuyệt với, rất cảm động, lần đầu tiên trong suốt 17 năm, cô có được 1 cái sinh nhật hoành tráng kinh khủng đến như vậy.

Mọi chuyện không chỉ là để tổ chức sinh nhật cho cô.

_ Kính thư quý vị! Ngày hôm nay Viên Phúc Khang tôi tổ chức sinh nhật cho Hàn Hồng Nhi. Và cũng muốn tuyên bố với quý vị rằng Hàn Hồng Nhi là vị hôn thê của tôi, Ngày hôm nay, là sinh nhật của cô và cũng là lễ đính hôn của chúng tôi.

- anh cầm lấy Micro, thanh giọng trầm, nghiêm túc và có chút hưng phấn.

Sau khi nghe anh phát biểu, mọi người vỗ tay hò reo vô cùng, riêng Hồng Nhi cô đã đơ, nay nhìn anh còn đơ và ngơ hơn, cô tròn mắt nhìn anh không chớp.

_ Bảo bối, có thích món quà này không?

- anh quay sang nhìn cô gái đang ngay ngốc nhìn mình.

_ Khang!

- cô nghẹn rồi, cô không nghĩ anh lại đi tuyên bố trước tất cả mọi người như vậy, đây là thật? hay là mơ đây?.

Cô còn đang ngu ngơ, thì đã bị anh ôm lấy toàn cơ thể hôn lên môi đỏ mọng của cô 1 nụ hôn dịu dàng trước tất cả mọi người. từ dưới sân khấu có 3 người lớn, đó là Viên Phúc Hạo, Hàn Nguyên Thành và Nguyễn Hồng Linh cùng nhau bước lên sân khấu với vẻ tươi cười rất hài lòng.

_ Ba, mẹ!

- cô chợt tỉnh lại, lên tiếng.

_ Bảo bối! Chúc mừng sinh nhật con.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!