Trên hòn đảo, có bóng đôi tình nhân cùng nhau dạo bước trên con đường hoa oải hương, cô ngày càng yêu anh hơn, ngày càng hạnh phục nhờ sự cưng chìu của anh.
Còn anh, cái lạnh giá bên trong nhầu như đã biết mất khi cô bên cạnh, anh kềm chế sự nóng giận của mình hoàn toàn, chỉ cần cô nhìn anh với cặp mắt cừu con thế là lửa tức trong anh bụp tắt, nhiều lần anh tự ngồi tự hỏi liệu anh có bị cô cho uống bùa mê thuốc lú hay gì không mà sao anh lại như vậy.
Cũng đã 1 tuần, vết thương của anh đã bắt đầu lành lặng, bác sĩ riêng của nhà cũng đã đến nói rằng 3 ngày nữa sẽ cắt chỉ, cô và anh vui vẻ nhìn nhau, cô hay cầm guitar hát cho anh nghe, cũng hay đánh dương cầm cho anh nghe nữa.
Đêm nay trời rất đẹp, biển rất êm, sao trên trời dày đặc, anh ôm cô ngồi trên ghế ngoài sân, nơi thiên đàng dành riêng cho 2 người. ấm áp đến không tả.
_ Khang! nói xem, anh yêu em từ lúc nào?
- cô nhỏ nhẹ nghiêng đầu nhìn anh.
_ Yêu em từ cái nhìn đầu tiên
- anh hôn lên má cô nhẹ nhàng đáp.
_ Vậy là lúc trên máy bay hả?
- cô tròn mắt nhìn anh.
_ Không phải?
- anh cười nhìn cô.
_ Chúng ta gặp nhau lần đầu tiên ở máy bay mà?
- cô ngồi hẳn lên nhìn sang anh.
_ Là ở công viên
- Anh lấy tay vén lấy những miếng tóc trên má cô.
_ Công viên? Em với anh lần đầu gặp nhau ở máy bay mà?
- cô càng khó hiểu hơn.
_ Không! Nơi anh gặp em là công viên trung tâm thành phố
- Anh lắc đầu ôm cô vào lòng ngực rắn chắc của mình.
_ Sao em không biết?
- Cô nhăn mày, miệng méo xẹo suy nghĩ.
_ Đúng! Em không biết, vì lúc đó anh đứng sau lưng em, Hồng Nhi, em như 1 thiên thần dáng thế có biết không? Anh si mê tiến đàn của em, si mê dáng vẻ cầm đàn của em, si mê giọng hát của em, si mê tóc em, si mê tất cả những thức trên người của em.
- anh đặc nụ hôn lên môi cô.
_ Em vẫn chưa hiểu?
- cô rời khỏi lòng ngực anh, nhìn anh.
_ Là thế này, ngày hôm đó cách đây 6 tháng, em có đến công viên thành phố ngồi đàn đúng không?
- anh kể tiếp.
_ À nhớ rồi, lúc đó em đang đợi Cô Nguyệt, vì em lạc đường, chỉ biết nó là công viên lớn chờ hơi lâu nên em mới vào công viên nghỉ tí, sẳn cao hứng nên đàn thôi
- Cô nhớ lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!