Hắn liên tục ngóc đầu lên nhưng có ai đó luôn dìm hắn xuống.
Bên tai hắn vang lên giọng nói:
"Anh biết không… vợ anh đáng sợ lắm… "
Xuất hiện một bóng người vòng tay ôm lấy hắn, dựa đầu vào ngực hắn.
Bàn tay hắn như có ai điều khiển, đưa lên vuốt ve khuôn mặt sần sùi bỏng rát kia.
"Anh có nhớ không… anh nói da em đẹp lắm, mịn lắm, vợ anh liền tạt axit vào mặt em… em đau lắm…"
Phong lắc đầu nguầy nguậy, hắn cố ngoi lên nhưng bóng trắng cứ ôm chặt hắn kéo hắn xuống.
"Anh à, em đã chết đuối như thế này đấy…"
Phong nghĩ hắn sẽ kết liễu sinh mạng trong cái bồn tắm ngập nước này nhưng không, bóng trắng kia dù dìm hắn khỏe đến mấy nhưng khi thấy Yến hằn học xông vào, cô ấy lập tức tan biến như bong bóng xà phòng.
"Anh làm cái gì trong đấy?"
Yến chống nạnh, kiêu ngạo hất cằm hỏi.
Phong chật vật từ trong bồn tắm chứa đầy nước bước ra, hắn nhìn Yến bằng ánh mắt sợ hãi trốn tránh.
Hắn thở hổn hển, như người mất đi tri giác:
"Có phải em đã…"
Có phải em đã giết những tình nhân của anh giống như đã giết Mai không?
Hắn không dám hỏi hết câu, hắn nhìn nụ cười độc địa trên khuôn mặt Yến, có cảm giác chỉ cần hỏi thêm một chữ, người bị giết tiếp theo chính là hắn.
Yến nghe vậy nhếch miệng một cái, nụ cười khinh miệt trên khuôn mặt cô ta càng rõ ràng hơn.
Cô ta nhìn người chồng của mình ngã ngồi trên sàn, dùng ánh mắt của kẻ trên cao nhìn kẻ ở dưới, cười một trận điên cuồng.
Mái tóc cô ta bù xù, đôi mắt trợn ngược giống như một kẻ điên:
"Anh muốn hỏi cái gì?"
Phong cúi gằm mặt không nói, hắn làm sao dám mở miệng thừa nhận hắn có tình nhân bên ngoài, mà đều là những cô gái có ngoại hình đôi chút giống Mai?
Hắn cảm thấy lòng tự tôn của mình bị vũ nhục, nhưng hắn muốn có tiền, có quyền, muốn đi lên đỉnh cao cuộc đời, trong mắt hắn, con đàn bà đứng trước mặt quá ghê tởm, nhưng hắn không thể nào làm trái ý cô ta.
Hắn với lấy cái khăn tắm, quấn bừa lên người, thất tha thất thểu bước về giường.
Vừa đặt người xuống giường hắn đã cảm thấy có một đôi tay quàng vào cổ hắn ôm rất chặt.
Hắn hãi hùng nhìn Yến vẫn còn đang đứng ở cửa phòng tắm, cô ta đứng kia, vậy thì ai đang ôm hắn đây?
Sống lưng Phong lạnh toát, hắn không dám ngoảnh về sau, hắn nhìn Yến bằng ánh mắt cầu cứu hèn mọn.
Bên tai hắn có một giọng nói nhẹ nhàng:
"Đừng sợ, vợ anh không thấy em!"
Cô gái kia ôm Phong từ sau lưng, khẽ thè lưỡi liếm láp vào cổ hắn.
Lông tơ trên người Phong dựng đứng, hắn sợ muốn mất hết hồn vía, nhưng không dám hó hé dù chỉ một chút.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!