Long Vũ hai tay lăm lăm cây chổi, môi cứ mấp máy muốn nói lại thôi. Đến lúc tôi thở dài cất bước muốn đi, thì anh ấy lại bất ngờ lên tiếng:
"Cô tên là gì?"
"Em là Linh Linh, Diệp Lộ Linh."
Thấy Long Vũ vẫn còn chú ý đến mình, tôi vui mừng lắm nhưng vẫn phải cố gắng giữ cho mình sự bình tĩnh. Không phải những kẻ giả mạo trước đây đều bị cái nhan sắc yêu nghiệt này của Long Vũ làm cho mất hết liêm sỉ, ai nấy đều điên cuồng theo đuổi mới khiến anh ấy chán nản đòi đi tu sao?
Cho nên tôi phải "giữ giá" mới được. Đám giả mạo kia mà để tôi gặp được, tôi sẽ không để yên cho kẻ nào hết. Dám ngấp nghé lừa gạt chồng của tôi.
Long Vũ cứ đứng đó, mặt đỏ bừng bừng, đấu tranh tư tưởng mãi mới nói thêm được một câu:
"Cô gọi tôi là gì cơ?"
"Long Vũ."
Tôi có sao nói vậy, trong lòng cũng không hi vọng anh ấy sẽ thích cái tên này. Nhưng bất ngờ là anh ấy lại không phản đối, miệng chỉ lẩm bẩm:
"Long Vũ à, tên này nghe cũng được."
"Anh còn hỏi gì thêm không?"
Hình như anh ấy tin lời tôi nói rồi! Mừng quá!
"Cô nói cha mẹ tôi bắt chúng ta cưới nhau, vậy thì cha mẹ tôi ở đâu? Cô dẫn tôi đi gặp họ xem nào."
Tôi khổ sở đỡ trán, biết nói làm sao để anh ấy tin mình đích thị là con trai của Quỷ vương và Quỷ hậu đây?
"Có cơ hội em sẽ dẫn anh đi gặp họ."
Long Vũ đăm chiêu suy nghĩ những lời tôi nói, vẻ mặt do dự chần chừ, hình như đã tin một phần rồi. Tôi vẫn cố giữ cho mình sự bình tĩnh, cho đến khi anh ấy hỏi câu tiếp theo. Google nga𝗒 𝙩rang ﹛ T rUmTru𝗒en. Vn ﹜
"Nhà tôi có mấy anh chị em vậy?"
Tôi thở phào, cái này thì tôi tự tin chắc chắn có thể trả lời đúng:
"Không có anh chị em, anh là con một."
Dứt lời, tôi còn mỉm cười thân thiện với Long Vũ một cái. Anh ấy hỏi tôi nhiều chuyện như vậy, mà tôi lại trả lời bình tĩnh như vậy, chắc là đủ để anh ấy tin rồi nhỉ?
Tôi cứ nghĩ vậy, nhưng sự thật lại không hề như tôi nghĩ. Chỉ thấy sau khi nghe câu trả lời của tôi, khuôn mặt tò mò của Long Vũ đã dần dần biến mất, thay vào đó là biểu cảm âm trầm có chút đáng sợ:
"Cái này thì cô nói không đúng rồi, cô Diệp."
Mấy chữ "cô Diệp" kia nghe vào tai muốn bao nhiêu có bấy nhiêu lạnh lùng, khiến tôi chợt thấy hoang mang. Vừa mới nói chuyện vui vẻ được mấy câu mà sao đùng cái lại trở nên xa cách thế này?
"Sao anh lại nói thế? Lời em nói là thật 100%, em xin lấy tính mạng của mình ra để đảm bảo!"
Đáp lại thái độ quả quyết của tôi, Long Vũ chỉ lắc đầu cười nhạt:
"Lời đảm bảo của cô Diệp, tôi đã nghe những người khác nói rất nhiều rồi."
"Tôi đã gặp một người giống hệt tôi, giống y như đúc từ một khuôn vậy."
Tôi như bị điểm huyệt chết đứng tại chỗ.
"Anh nói cái gì?"
Người giống hệt anh ấy, giống y như đúc từ một khuôn? Chẳng lẽ chính là…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!