Cố Học Võ sửng sốt
một chút, nhớ lại hôm nay gặp Kiều Tâm Uyển, bụng của cô cũng gần giống
với Tả Phán Tình. Tả Phán Tình có thai đôi, Kiều Tâm Uyển không thể nào
trùng hợp mà mang thai đôi chứ? Nếu không phải...
Vẻ mặt
của anh đã cho Cố Học Văn đáp án mà anh muốn, khóe môi cong lên, trong
mắt có một tia nghiền ngẫm: "Lúc em đưa Phán Tình đi khám thai có gặp
Kiều Tâm Uyển, chị ấy nói chị ấy mang thai được tám tháng rồi."
Nét bình tĩnh trên mặt Cố Học Võ cuối cùng cũng rạn nứt, anh nhìn chằm chằm mặt Cố Học Văn: "Em có ý gì?"
"Đâu có ý gì đâu." Cố Học Văn mỉm cười có đôi chút xấu xa, vẻ mặt kia với vẻ trêu cợt người khác của Tả Phán Tình giống đến tám phần: "Anh ghét Kiều Tâm Uyển như vậy, chắc không thể đụng vào chị ấy đúng không?"
Sắc mặt Cố Học Võ khó coi, đối diện với ánh mắt giễu cợt của Cố Học Văn: "Em rốt cuộc muốn nói cái gì?"
"Chẳng muốn nói gì cả." Cố Học Văn nhún vai: "Em chỉ là muốn nhắc nhở anh. Nếu anh chưa từng chạm vào Kiều Tâm Uyển thì không nói làm gì, còn nếu anh
đã chạm vào chị ấy..."
Lời nói dừng lại, anh đứng lên đi
đến trước mặt Cố Học Võ, hai tay chống lên bàn: "Thì đứa bé trong bụng
cô ấy chính là cháu đích tôn của Cố gia. Anh nghĩ nếu bác trai và bác
gái biết được..."
Nửa câu sau không cần nói, anh tin Cố Học Võ đã hiểu ý mình.
Vẻ mặt Cố Học Võ âm trầm đến đáng sợ, trừng mắt nhìn nụ cười châm chọc của Cố Học Văn, có cảm giác muốn bóp chết anh: "Nói xong chưa?"
"Xong rồi." Cố Học Văn vỗ vỗ tay: "Em đưa bà xã đi đây."
Không để ý tới Cố Học Võ nữa, Cố Học Văn xoay người rời khỏi. Để lại Cố Học Võ nhìn bóng dáng anh rời đi mà lâm vào trầm tư.
http://. sakuraky. wordpress. com... ...
Buổi tối.
Cố Học Võ ăn cơm xong liền lái xe ra ngoài. Không tham gia tụ tập với đám an hem hồi nhỏ kia mà lái thẳng xe đến Kiều gia.
Dừng xe bên lề đường đối diện biệt thự Kiều gia, anh đang định xuống xe thì
lại nhìn thấy một chiếc xe khác chạy đến. Bước chân định xuống xe dừng
lại một chút, nhìn Trầm Thành xuống xe cầm theo một cái hộp lớn trên
tay, nét mặt có chút lo lắng. Trầm Thành nhấn chuông cửa, người giúp
việc cho Kiều gia đi ra mở cửa, Trầm Thành đi vào. Nét bình tĩnh lúc đầu trên mặt anh hơi hơi ngưng tụ lại, nhìn cánh cửa sắt kia một lúc lâu,
cuối cùng khởi động xe rời đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!