Chương 48: Một hồi đau đớn

Bộ dáng thờ ơ của cô, làm cho Cố Học Võ phải lườm cô một cái, giả bộ đáng thương? Cố Học Võ

anh mà cần phải giả đáng thương sao? Muốn đứng dậy rời đi thì dạ dày lại đau đớn, cơn đau khiến anh lại một lần nữa ngồi xuống, lần này sắc mặt

có chút trắng bệch.

Trong mắt Kiều Tâm Uyển hiện lên một tia quan tâm, nhưng rất nhanh, đã áp chế xuống, cô trừng mắt với Cố Học Võ, tức

giận nhìn anh khinh thường.

"Này. Anh bình thường chút được

không. Cũng đã trễ thế này rồi, anh ở lại chỗ tôi không đi. Anh không

cần làm người nhưng tôi cần đấy."

Cô có ý gì? Cố Học Võ muốn phản bác, nhưng dạ dày lại thật sự đau đến khó chịu, cả người tựa vào sofa, nhìn Kiều Tâm Uyển.

"Cho tôi ly nước được không?" Giọng nói yếu ớt như vậy, nếu là Cố Học Võ

trước đây thì tuyệt đối sẽ không như vậy, nhưng hiện tại anh thật sự rất khó chịu. Một người dù có mạnh mẽ đến đâu thì khi đối mặt với bệnh tật

cũng thường yếu ớt, bất lực.

"Không được." Kiều Tâm Uyển tiếp tục chải tóc, vẻ mặt có vài phần kiêu căng: "Nơi này không phải nhà hàng,

không phải khách sạn, anh muốn cái gì thì tự ra ngoài mà tìm."

Sự kháng cự trên mặt cô rõ ràng như vậy, Cố Học Võ im lặng, muốn đi thì

cũng phải chờ cho cơn đau qua đi đã rồi nói sau. Tình trạng hiện tại của anh không thích hợp để lái xe.

Kiều Tâm Uyển không nghe thấy

tiếng của anh liền liếc anh một cái, phát hiện anh ngồi đó bất động, một tay ấn chặt dạ dày, ánh mắt khép hờ, sắc mặt có chút không ổn, dường

như thật sự khó chịu.

"Này. Anh không sao chứ?"

Không có chạm vào anh, cô chỉ nhẹ nhàng mở miệng, Cố Học Võ quay sang nhìn cô một cái: "Cô đang quan tâm tôi?"

"Anh cút ngay." Ai muốn quan tâm anh chứ? Kiều Tâm Uyển xem thường anh:

"Chẳng qua tôi sợ anh chết ở chỗ tôi thôi. Nếu anh không sao thì đi

nhanh đi. Tôi thực sự không muốn nhìn thấy anh."

"Yên tâm đi." Dạ dày lại co thắt, sắc mặt Cố Học Võ lại tái đi: "Không chết được."

Kiều Tâm Uyển nghe không được cái chữ kia, nhìn bộ dáng anh khó chịu như

vậy, cô cắn môi, rối rắm một hồi rồi đứng lên đi rót cho anh ly nước.

Lúc bê ly nước tới, sắc mặt cô không tốt lắm: "Anh muốn uống thì uống

nhanh một chút. Uống xong thì mau đi đi."

Một tay Cố Học Võ nhận

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!