Chương 47: Anh muốn làm gì

Cố Học Võ cố sức

nghiêng người qua, hai tay chống hai bên bả vai của cô. Bả vai bị đè

nặng khiến cô hoảng sợ, theo bản năng chỉ nghĩ đến việc anh sẽ làm gì

cô. Nhất là lúc này ánh mắt của anh lại sâu như một hồ nước không đáy, ẩn hiện chút u ám.

"Cố Học Võ, anh muốn làm gì?" Ngày hôm qua anh hôn cô, ăn đậu hủ của cô, cô vẫn còn nhớ.

Cô nhìn chằm chằm mặt của anh, nơi đó không có sự tức giận mà chỉ có vài

phần bất đắc dĩ. Kiều Tâm Uyển có chút bất ngờ, có chút khó hiểu. Muốn

nói gì đó thì Cố Học Võ đã mở miệng trước.

"Cô ấy sẽ không như

vậy." Thời gian anh quen Chu Oánh không phải là ngắn, qua lạu cũng hơn

một năm. Anh biết Chu Oánh là người thế nào.

"Cô ta sẽ không như

vậy?" Kiều Tâm Uyển không thể nói rõ cảm giác của cô lúc này là gì, cô

chỉ thấy trong lòng vô cùng khó chịu, cô trừng mắt nhìn Cố Học Võ như

muốn dùng ánh nhìn ấy mà xuyên một lỗ qua người anh:"Cô ta không như vậy màlại cầm năm trăm vạn tôi đưa rồi bỏ đi. Anh thấy cô ta không như vậy, còn tôi lại rất rõ ràng, năm trăm vạn kia thật sự là cô ta nói ra. Sau

đó cầm lấy mà bỏ đi đấy."

Cho nên, từng có một thời gian, cô thấy không đáng thay cho Cố Học Võ, cũng cho rằng cô mới là người mình xứng

đôi với anh. Đối với những gì cô đã làm, cô chưa bao giờ hối hận.

Cố Học Võ có một chút sửng sốt, trong đầu lại hiện lên lời của Lý Lam, cô

ta nói, Chu Oánh bỏ đi là do có khổ tâm, anh cũng tin như vậy.

Nhìn gương mặt xanh xao của Kiều Tâm Uyển, đôi mắt anh chợt lóe sáng: "Đừng nói nữa được không?"

Anh ghét cảm giác này, ghét cảm giác bất lực này. Anh tìm không thấy Chu

Oánh, cũng không biết cô vì sao lại bỏ đi. Điều này làm cho anh mệt mỏi.

"Không muốn nghe thì anh ra ngoài." Kiều Tâm Uyển vui mừng nói: "Anh còn ở

đây, tôi sẽ không ngừng nói. Cố Học Võ, anh có thể cút đi được không?"

Lại bảo anh đi? Cố Học Võ lúc này xem như đã nhìn rangười phụ nữ này đang

chọc tức anh. Dạ dày lúc này lại truyền đến từng cơn khó chịu, Kiều Tâm

Uyển ở trước mặt thì kiêu ngạo trừng anh, muốn đuổi anh đi. Cố Học Võ

cũng không quản, anh nghiêng người, hôn thật mạnh lên môi cô.

Kiều Tâm Uyển có một chút sững sờ, cơ thể bị áp vào đệm dựa mềm mại phía

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!