Chương 33: Tôi rất bình tĩnh

"Chúng ta tái hợp đi."

Một câu nói kia, rất nhẹ, nhẹ giống như là Kiều Tâm Uyển đang ảo giác.

"…" Môi giật giật, cô mở lớn hai mắt, nhìn Cố Học Võ trước mắt, phản ứng đầu tiên chính là cô chưa tỉnh ngủ, còn đang nằm mơ.

"Tôi đang nằm mơ phải không?" Sau khi tự hỏi tự đáp, Kiều Tâm Uyển vươn tay hướng về phía hai má Cố Học Võ. Có độ ấm.

Ấm? Vậy không phải nằm mơ? Cố Học Võ trước mắt là thật? Kiều Tâm Uyển sắc

mặt có chút , đến tay cũng quên rút lại: "Anh, tại sao anh lại ở chỗ

này?"

Cô vừa mới tỉnh ngủ, lòng bàn tay ấm áp, ngón tay

mảnh khảnh chạm vào mặt của anh vừa mềm mại vừa láng mịn. Cố Học Võ hơi

nheo mắt lại, nhìn mắt Kiều Tâm Uyển bởi vì vừa mới tỉnh ngủ mà có chút

mơ hồ. Nhìn theo góc này, mặt cô có một đường nét rất đẹp. Đôi môi hơi

cong cong, mang theo vài phần mê hoặc.

Đưa tay, bắt lấy

tay cô, một ý nghĩ hình thành trong lòng anh, anh cúi người, bờ môi

hướng về phía hai cánh môi đỏ mọng kia mà áp lên. Kiều Tâm Uyển chỉ nhìn thấy khuôn mặt Cố Học Võ ngày càng phóng đại ở trước mặt mình. Tay bị

anh ta cầm, cô nhất thời không rõ cô phải làm gì, cơ thể cứng đờ không

biết phải phản ứng như thế nào. Mãi đến khi đôi môi ấm áp mềm mại dán

lên môi cô. Khi bốn cánh môi chạm vào nhau, đầu óc cô đột nhiên trống

rỗng.

Cố, Cố Học Võ đang làm cái gì? Anh, anh lại hôn cô?

Môi hé ra muốn kêu lên lại tạo cho anh cơ hội đưa đầu lưỡi bá đạo xâm nhập

vào miệng của cô, linh hoạt mà mềm mại quấn lấy cái lưỡi thơm tho đang

muốn rụt lại của cô. Cô khiếp sợ, hoàn toàn không thể phản ứng. Nhìn

khuôn mặt Cố Học Võ, phản ứng đầu tiên của cô là lông mi anh thật dài.

Nhìn từ khoảng cách gần như vậy, ánh mắt anh giống như một hồ nước sâu

không đáy, làm cho người hít thở không thông…

"Ứ…" Muốn kêu lại kêu không được, đầu lưỡi đã bị anh cuốn lấy, cảm giác này làm cho cơ thể cô bắt đầu run rẩy.

Đây, đây là hôn sao? Không phải loại tiếp xúc đơn giản chạm vào một cái. Là một nụ hôn thật sự. Nụ hôn kiểu Pháp nồng nhiệt.

Cảm giác Kiều Tâm Uyển hình như có chút phân tâm, Cố Học Võ nhíu mày, dường như là không hài lòng. Bàn tay to nâng lên giữ chặt gáy của cô, làm cho cô càng gần sát với mình. Miệng lưỡi kịch liệt dây dưa. Kiều Tâm Uyển

hoàn toàn không có bao nhiêu kinh nghiệm, làm sao chịu được anh khiêu

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!