Cố Học Võ nhìn sợi dây chuyền trên tay, trong đầu lại hiện lên gương mặt Lí Lam.
Hôm qua Lí Lam cố ý tìm tới cửa, để lại sợi dây chuyền này. Cô ta có ý gì?
Anh vẫn chắc chắc Lí Lam không có khả năng là Chu Oánh. Nhưng hiện tại
anh đột nhiên không xác định. Nếu Lí Lam không phải Chu Oánh thì làm sao có thể có sợi dây này?
Anh tin Chu Oánh, với cá tính của cô ấy
tuyệt đối không thể đưa quà sinh nhật anh tặng cô cho người khác. Thế
thì Lí Lam có dây chuyền này chứng tỏ điều gì?
Cô có được khuôn mặt độc nhất vô vị của Chu Oánh, khí tức cũng giống. Giọng nói, động tác… tất cả đều rất giống.
Nếu cô ta là Chu Oánh thì tại sao anh lại có cảm giác như cô đã thay đổi
thành người khác? Nếu không phải, vậy cô ta chắc chắn biết Chu Oánh ở
đâu, hơn nữa cô ta đã từng sống chung với cô ấy nếu không thì không thể
có sợi dây chuyền này.
Những nghi vấn tích dồn lại thành mê cung. Anh không thích cảm giác ấy, muốn thoát ra nhưng lại hiểu rõ bản thân
không thoát được.
Trong lòng có phần buồn bực. Anh lấy di động
gọi hai cuộc. Tiếp tục cho người thăm dò rõ ràng mọi chuyện về Lí Lam.
Tắt điện thoại, ánh mắt anh lại nhìn khuôn mặt phấn nộn hấp dẫn trên màn hình di động.
Đó là ở phòng bệnh, sau khi con gái ngủ, anh đã
chụp ảnh con. Lúc đó thấy bộ dáng con ngủ, thực sự cảm giác như được
thấy thiên thần nên thuận tay chụp được tấm hình này.
Trong lòng
có chút cười nhớ nhung, anh chưa bao giờ là một người dịu dàng. Nhưng
với đứa bé vừa mới sinh kia lại không có chút sức chống cự nào, thậm chí còn kích động, muốn cho con bé cả thế giới.
Tất cả ý niệm ấy trong đầu khiến anh an vị không được, cầm chìa khóa xe ra ngoài, hướng đến Kiều gia.
Vừa tới nơi, bà vú vừa thay tã cho Bối Nhi, ôm bé đặt xuống giường.
"Để tôi." Cố Học Võ nhìn thấy, vươn tay đón đứa bé trên tay bà vú: "Tôi ôm con bé một cái."
"..." Bà vú thoáng sửng sốt, cũng không quên lời Kiều Tâm Uyển, cô nói không được để Cố Học Võ bế con.
"Thưa cậu, phiền cậu buông bé ra."
Cố Học Võ không nghe, anh cúi đầu nhìn con gái, khuôn mặt của bé dán vào ngực anh mới một giây đã òa khóc "Oe oe"
Trên mặt có vài phần xấu hổ, Cố Học Võ đối diện với con gái, làm thế nào cũng không chịu buông tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!