Chương 28: Đối với chị thật tốt

"Anh..."

Kiều Tâm Uyển muốn lùi ra sau, nhưng lại phát hiện mình không thể lùi. Cô

đang nửa nằm nửa ngồi ở trên giường thì có thể lùi đi đâu được chứ? Định nói gì đò liền phát hiện không thể nói được, anh đang ở rất gần cô,

khoảng cách gần như vậy khiến cô thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ ràng

từng cọng lông mi của anh. Hô hấp có chút gấp gáp, có chút lúng túng.

Muốn lùi ra sau, chống hai tay, định âm thầm dịch chuyển sang bên cạnh.

"Kiều Tâm Uyển." Thấy ánh mắt cô mất tự nhiên, anh lại nghĩ cô ghét anh. Hàng lông mày Cố Học Võ hơi hơi nhíu lại, trong lòng có chút dường như là

không vui.

"Tôi sẽ không giao con gái cho

anh, anh tránh ra." Thật sự rất không thoải mái. Tuy rằng trong lòng cố

gắng hết sức bảo mình phải quên anh, nhưng yêu nhiều năm như vậy làm sao có thể nói quên là quên được?

Thậm chí Kiều Tâm Uyển còn nghe được tiếng tim mình đập, hơn nữa càng lúc đập càng nhanh. Cô có chút chịu không nổi.

"Kiều Tâm Uyển."

Cố Học Võ lại tiến lại gần cô thêm một chút, hai người mặt đối mặt, khoảng cách không đến mười cm. Hơi thở của anh nóng rực làm cho mặt Kiều Tâm

Uyển lập tức đỏ tới cực hạn. Cô giơ hai tay lên muốn đẩy anh ra.

"Cố Học Võ, anh tránh xa tôi một chút."

Trong lòng có xấu hổ nhưng phần nhiều là hận. Nếu không có con, không có sự

tồn tại của Bối Nhi, thì Cố Học Võ có hết lần này đến lần khác tìm tới

cửa tiếp cận cô như vậy không? Căn bản anh vừa nhìn thấy cô là thấy

chán, thấy ghét, làm sao mà chịu nhìn cô?

"Kiều Tâm Uyển, tôi muốn con gái."

Cố Học Võ không phát hiện ra sự bất thường của Kiều Tâm Uyển. Với anh mà

nói, dùng thời gian nhanh nhất, đạt tới biện pháp tốt nhất, đó mới là

chuyện anh phải làm. Tốn thời gian cùng với Kiều Tâm Uyển ở trong này nửa ngày, với anh mà nói, đã là điều rất không bình thường.

"Cố Học Võ, tôi không đồng ý." Con gái lại là con gái. Nói đi nói lại. Anh ta cũng chỉ vì con gái mới đến.

Cố Học Võ nhìn chằm chằm sự tức giận trên khuôn mặt cô. Dáng vẻ đó giống

như gà mái bảo vệ gà con, cố chấp đến làm cho người ta đau đầu. Trước

kia anh chỉ biết là Kiều Tâm Uyển tùy hứng, thật đúng là không biết cô

cũng có thế cố chấp như vậy.

"Tôi biết rồi." Anh cũng không miễn cưỡng, đứng thẳng người nhìn Kiều Tâm Uyển: "Cô nghỉ ngơi đi. Tôi đi trước."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!