Chương 24: Không đứng đắn

"Kiều Tâm Uyển." Giọng của anh rất nhẹ, mang theo vài phần bất đắc dĩ: "Con gái cũng là con của tôi."

Mọi chuyện trước khi con sinh ra đều không tính đến nữa. Nay đứa bé đã sinh ra rồi, đó là một sinh mệnh, sinh mệnh ấy sẽ có ý thức của chính mình.

Về sau sinh mệnh ấy sẽ từ từ lớn lên. Anh không thể cứ buông tay như

vậy. Nhìn cục thịt hồng hồng kia, anh cũng không có cách nào thuyết phục chính mình.

"Con bé cũng đã sinh ra, nó cũng là con gái tôi."

"Đúng vậy, là đứa con gái mà anh không cần đến." Hiện tại Kiều Tâm Uyển là

người mẹ mạnh mẽ. Trên thế giới này không có gì có thể sánh với địa vị

của con gái trong lòng cô. Đó là báu vật của cô, sinh mệnh của

cô. Cô sẽ không cho bất kỳ kẻ nào, nhất là Cố Học Võ cướp

đi.

"Tôi không có không cần con bé." Lúc trước chưa sinh ra, thì

không thể tính đó là sinh mệnh. Cùng lắm chỉ là là một cái phôi thai.

Anh không có nhìn thấy, tất nhiên không có cảm giác. Nhưng đã sinh ra

rồi thì sẽ không như vậy. Đó là một đứa bé.

(Iris : Hừ hừ hừ, anh nói thế mà nghe đc ah, muốn mang dao ra chém wa)

"Hừ." Kiều Tâm Uyển "hừ" lạnh, trong lòng đã hiểu được mục đích của Cố Học

Võ: "Cố Học Võ, anh từ bỏ đi. Trừ phi anh giết tôi, bằng không tôi sẽ

không cho anh chạm vào con gái tôi dù chỉ một chút."

Lời này nói

xong, cô cũng không quên nói một câu nữa: "Còn nữa, con gái tuy rằng nhỏ tuổi, nhưng không có ngốc, con biết ai tốt với nó, ai không. Ai không

cần nó. Cố Học Võ. Con gái không cần anh, anh có hiểu không?"

nói rất chắc chắc, nhưng Cố Học Võ không có động đậy, cũng không đi ra

ngoài. Đúng lúc này đứa bé òa khóc. Kiều Tâm Uyển định xuống giường bế

con, nhưng Cố Học Võ đã bước nhanh hơn cô. Anh từ chiếc giường trẻ con

bế tiểu bảo bảo ra, học theo dáng vẻ ngày đó nhìn thấy ở Kiều mẹ, cởi bỏ tã, quả nhiên, tã của tiểu bảo bảo đầy nước tiểu, cho nên mới khóc. Mày nhíu lại có chút không quen. Giúp con thay tã loại chuyện này, anh thật đúng là chưa làm qua...

Nhìn chân tay anh vụng về, Kiều

Tâm Uyển "hừ" lạnh một tiếng, bế con từ trên tay anh, nhoáng một cái đã

thay xong tã cho con. Cái tốc độ đó làm cho người ta phải líu lưỡi.

Cố Học Võ có chút kinh ngạc nhìn Kiều Tâm Uyển, như thế nào cũng nhìn không ra cô có thể làm việc này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!