Chương 19: Mời anh đi cho

Đối với cơn tức giận

của cô, Cố Học Võ lại rất bình tĩnh. Nhìn cô nắm tay mình, ánh mắt đảo

mẹ cô ở phía sau, hơi hơi nhướng mày: "Cô ấy có thể xuống giường ạ?"

Nếu anh nhớ không lầm, hôm qua tình cờ đọc bách khoa toàn thư cho sản phụ

trong đó có nói lúc này cần nhất là nằm nghỉ trên giường mà?

"Ơ..." Mẹ cô cũng sốt ruột, nhanh chóng tiến lên kéo tay Kiều Tâm

Uyển: "Tâm Uyển, con mau nằm lại giường đi, con còn đang ở cữ mà."

Ngộ nhỡ trúng gió thì đúng là bệnh tật cả đời.

"Cố Học Võ." Kiều Tâm Uyển hôm qua đã nghĩ thông. Bị Trầm Thành nói đến thế mà cô còn không rõ sao? Không phải là một người như Cố Học Võ. Vì người đàn ông này cô đã đánh mất nửa đời thanh xuân, lẽ nào bây giờ ngay cả

con mình cũng không thể bảo vệ tốt?

"Mời anh đi cho." Tay Kiều Tâm Uyển siết chặt, cao giọng nói, không tin Cố Học Võ không hiểu.

"Con bé là con gái tôi." Cố Học Võ chỉ ra sự thật. Bản báo cáo giám định ADN buổi chiều sẽ có người đưa tới, nhưng anh không cần xem, đứa bé này rõ

rành rành là con anh.

"Con bé không phải." Ngực Kiều Tâm Uyển

phập phồng rất kịch liệt, trừng mắt với Học Võ, hận không thể lườm một

tia xuyên thủng người anh: "Đứa bé này không phải con anh. Không phải."

"Cô khẳng định?"

"Khẳng định, chắc chắn, nhất định không phải con anh." Kiều Tâm Uyển đối diện

với anh, cô vất vả mang thai mười tháng, Cố Học Võ tuyệt đối đừng hòng

cứ như vậy mà đưa con cô đi: "Đứa bé là con của tôi và Trầm Thành, mời

anh đi dùm."

Cố Học Võ đứng bất động, ánh mắt quét qua đứa trẻ sơ sinh trên giường, mới sinh được một ngày, nhưng anh cảm thấy con bé

dường như đã lớn hơn chút xíu.

Đứa bé đang nằm nghiêng, đặt ngón

tay bé nhỏ vào trong miệng mút mút. Trắng mịn như thế, đáng yếu như thế. Cố Học Võ cũng không chú ý tới mình đã nhoẻn môi cười, vẻ mặt dịu dàng.

"Nếu đứa bé không phải con tôi thì cô căng thẳng làm gì?"

Quay mặt qua đối diện với đôi mắt kinh hãi của Kiều Tâm Uyển, ánh mắt tinh

tường của anh hơi tối sầm vài phần: "Trầm Thành cũng như là anh em của

tôi đấy."

Nói tóm lại, anh đến thăm con của anh em mình là chuyện cực kì bình thường. Kiều Tâm Uyển thoáng sửng sốt, tay bất giác buông

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!