Giản Du Du bị hôn ôm liên tiếp không kịp lấy hơi, khi Vu Hạ Khôn buông cô ra, cả người Giản Du Du mê man, cuống lưỡi có chút tê dại, run lẩy bẩy.
Nói đến đây không thể không nhắc một điểm, Vu Hạ Khôn đúng là nam chính thể chất tốt, đối với loại chuyện thân mật có thể nói là học một hiểu mười làm đủ các kiểu muôn hình vạn trạng.
-
--Đọc FULL tại ---
Giản Du Du lau miệng, không hiểu nổi là Vu Hạ Khôn đang làm cái gì, tại sao nhìn thấy nữ chính thì ngược lại đối xử nồng nhiệt với cô?
Hay là nhìn thấy nữ chính muốn hôn thì xấu hổ, hay là sợ nên không dám, dùng cô để luyện tập trước?
Nhưng mà bây giờ Giản Du Du không quan tâm đê"n chuyện này, nếu nữ chính đã đến rồi, kịch bản tự nhiên sẽ đi về phía trước, cô chỉ cần chờ khi nam nữ chính thông đồng với nhau thì giả vờ giả vịt ra ngăn chặn một chút, hoàn thành cho xong phần vai ác nữ này của mình rồi cầm tiền đi là xong.
Vì vậy Giản Du Du đối mắt một hồi với Vu Hạ Khôn không hiểu sao lại đang ngượng ngùng rồi ấn ấn vào bụng nói: "Đi ăn đi anh Khôn, em thật sự rất đói, đói tới ngực dán vào lưng rồi này."
Vu Hạ Khôn "ừ" một tiếng, sau đó vào nhà vệ sinh, Giản Du Du cũng không lấy làm ngạc nhiên, chắc chắn là anh đi đánh răng.
Nhưng thực tế là sau khi Vu Hạ Khôn vào nhà vệ sinh, lại không giống dáng vẻ điên cuồng đánh răng lau miệng như trước kia, mà là đứng nhìn vào trong gương, đứng cả một hồi lâu, anh cảm thấy bản thân mình hơi lạ.
Anh liếm liếm môi, anh không ghét bỏ Giản Du chút nào, thực tế anh còn cảm thấy có chút dư vị, Vu Hạ Khôn vỗ vỗ mặt mình trong gương, sau cùng chỉ rửa tay rồi ra khỏi nhà vệ sinh.
-
--Đọc FULL tại ---
Hai người ở trong phòng chỉnh sửa lại quần áo một chút, sau đó lại lần nữa đi ra ngoài sảnh ăn, Hoắc Kiểu Nguyệt đã không còn ở đó. Giằng co một hồi, người trong sảnh ăn đã đông hơn, hai người tìm được một chỗ ngồi, lúc này mới bắt đầu ăn sáng.
Sau khi ăn sáng xong, suốt cả buổi sáng Giản Du Du đều ở trong phòng Vu Hạ Khôn, không nhìn thấy Vu Minh Trung và Hoắc Kiểu Nguyệt, Vu Hạ Khôn làm việc suốt, Giản Du Du vẫn luôn nằm trên giường trong phòng anh, lúc anh tranh thủ ngẩng đầu lên nhìn thì thu hút anh: "Đến đây nằm một chút đi, anh Khôn, cái giường này thoải mái lắm, anh qua đây nằm một chút đi em giúp anh thả lỏng xả stress..."
Vu Hạ Khôn chỉ xem cô như con muỗi kêu vo ve, vốn chẳng hề đi qua, một mực nhìn vào máy tính không biết đang xem gì, Giản Du Du không hiểu công việc của anh, lúc anh đang nghiêm túc làm việc thì không làm phiền.
Dựa theo cốt truyện, Giản Du Du trước sau vẫn muốn leo lên giường, nhưng leo lên giường ở chừng mực nào thì không rõ lắm, rốt cuộc là cùng nằm chung giường với Vu Hạ Khôn là xong, hay là cùng ngủ với anh một giấc mới được tính, hay là nhất định phải có chút phát triển thực chất nào đó mới được tính chứ?
Tất nhiên Giản Du Du cho rằng khả năng điều cuối cùng không lớn, suy cho cùng người xuyên không như cô cũng không có lòng háo sắc gì, vả lại nữ chính còn ở đây nè, kiểu nữ phụ như cô chính là món đồ leo lên giường sẽ bị ném ra ngoài.
Mãi cho đến hơn một giờ chiều, Vu Minh Trung mới gõ cửa đi vào, Vu Hạ Khôn vẫn luôn ngồi bên bàn làm việc cạnh máy tính, vẫn là Giản Du Du đi ra mở cửa cho Vu Minh Trung.
Chỉ là sau khi mở cửa, gương mặt Vu Minh Trung nhìn Giản Du Du suýt chút không kiềm chế được nét mặt. Anh ta hít sâu một hơi rồi duỗi tay đẩy đẩy gọng kính, lúc này mới lách người tránh Giản Du Du giống như tránh một con vật không rõ nguồn gốc để đi vào trong phòng.
"Tiểu Khôn, chuẩn bị một chút, chờ lát nữa có người dẫn chúng ta lên núi, nói là có một khách sạn chủ đề." Vu Minh Trung nói "Tuy là bên hợp tác sắp xếp, nhưng chúng ta cứ đi xem xem."
Vu Hạ Khôn "hừm" một tiếng, không quay lại nhìn, Vu Minh Trung quay lại liếc nhìn Giản Du Du một cái, lại nói tiếp: "Kiểu Nguyệt cũng đi, nhà họ Hoắc cũng có ý định tham gia vào dự án này, anh nghe cô ấy nói, nhà họ Hoắc có ý định từ từ chuyển việc kinh doanh về nước."
Động tác Vu Hạ Khôn dừng lại, nghiêng đầu liếc nhìn Vu Minh Trung, lại nhìn Giản Du Du đứng bên cửa sổ cách đó không xa đang làm ra vẻ như không nghe thấy gì cả.
Sau cùng anh cũng "vâng" một tiếng, không nói gì thêm nữa.
Chẳng qua tất cả những chuyện này đều là do Vu Minh Trung sắp xếp, vì vậy anh ta lại lên tiếng nói lần nữa: "Em với Kiểu Nguyệt đã nhiều năm không gặp, tại sao không nói chuyện với nhau đàng hoàng?"
Vu Hạ Khôn từ bên bàn đứng dậy, mím môi nhìn Vu Minh Trung, anh không muốn nói nặng lời với anh trai mình nhưng Vu Hạ Khôn cũng không phải một tên ngốc nghếch hoàn toàn.
Chỉ là trong phương diện tình cảm anh hơi chậm chạp, không có kinh nghiệm, dẫn tới cách thức giải quyết chưa được thuần thục. Nhưng mặc dù Hoắc Kiểu Nguyệt có tham gia vào dự án này, bên phía đối tác biết bọn họ có quen biết nhưng cũng biết họ không qua lại với nhau đã nhiều năm, không có khả năng sắp xếp chuyện này cách gượng gạo như vậy.
Hoắc Kiểu Nguyệt theo Vu Minh Trung đến, điều này không khỏi quá trùng hợp.
"Anh, anh thế này là không hay rồi." Vu Hạ Khôn nói: "Em với Kiểu Nguyệt có thể nói với nhau gì chứ? Nói về anh hả?"
Vu Minh Trung dùng một ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Vu Hạ Khôn, buổi sáng khi ở trong sảnh ăn, lúc anh ta dẫn Hoắc Kiểu Nguyệt tới, Vu Hạ Khôn mang dáng vẻ ngây ngốc ngờ nghệch, khiến anh ta lập tức cảm thấy suy nghĩ mình đi tìm Hoắc Kiểu Nguyệt hợp tác là đúng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!