Đối với tin nhắn kỳ quái này, ngay từ đầu Diệp Hiểu Quân cũng không để trong lòng. Cô cùng Cố Lam một chỗ đã được mấy năm nay. Mặc dù nàng không quá nổi tiếng, thỉnh thoảng xuất hiện trên phim ảnh, nhưng bằng vào tướng mạo xinh đẹp ngọt ngào, Cố Lam vẫn thu về một ít fan trung thành. Truyền thông cũng không hoàn toàn coi nàng là không khí, việc diễn viên hạng chín cùng biên kịch hạng ba đồng tính một chuyện này cùng nàng vẫn có liên hệ.
Dù vậy, cuộc sống các nàng từ trước tới giờ, vẫn luôn hòa thuận ấm áp.
Cho nên những tin nhắn tự xưng đến từ tương lai, một cái rồi hai cái tới ba cái liên tiếp nhắn tới, Diệp Hiểu Quân cũng chỉ cảm thấy có lẽ là từ vị fan trung thành nào đó biến đổi biện pháp hồ nháo. Thế nhưng, việc di động Cố Lam tự động kết nối được wifi của nhà đạo diễn Trần Nhĩ một màn kia làm cho nàng sững sờ tại chỗ.
Nàng đoán chắc đã xảy ra cái gì, chắc chắn một nguyên nhân nào đó đem sự việc xảy đến tình huống này, nhưng nguyên nhân này lại như là bị bịt kín một tầng sương mù dày đặc, gần ngay trước mắt lại không có biện pháp thấy rõ. Tầng sương mù này quấn quít lấy tư duy Diệp Hiểu Quân, làm cho nàng mệt mỏi khiếp sợ, không cách nào tập trung lực chú ý đi phân tích tìm ra nguyên nhân có khả năng nhất, thẳng đến khi Trần Nhĩ đem hai ly rượu đặt tới trước mặt nàng, nàng mới lấy lại tinh thần, cầm di động, cất đi tránh khỏi tầm mắt Trần Nhĩ.
Tương Tiểu Phù cùng Trần Nhĩ đều nhìn về phía Diệp Hiểu Quân........
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?".
Trên đường trở về Diệp Hiểu Quân một đường trầm mặc, Tương Tiểu Phù nhịn không được hỏi, nhưng đáp lại đều như cũ là trầm mặc.
"Được rồi, tôi đầu hàng. Xem ra Trần đạo diễn ý tứ đối với kịch bản kia vẫn là cảm thấy có hứng thú, chút quay về tôi sẽ báo cáo lại chủ quản nội dung cuộc gặp hôm nay, đem Trần Nhĩ thỏa thuận soạn lại, chuyện này liền giao cho công ty đi.".
"Cám ơn......".
"Ôi, nói cảm tạ cái gì, cả người khó chịu.".
Diệp Hiểu Quân về nhà, thời điểm xuống xe, Tương Tiểu Phù nhìn vẻ mặt của nàng vẫn là có chút lo lắng, tựa hồ đoán được vài phần.
"Có chuyện gì đừng để chính mình nghẹn trong lòng, tùy tiện tìm người nào đó nói ra đều tốt. Tóm lại không được ảnh hưởng công tác. Vẫn là câu nói kia, cùng ai gây khó dễ đều đừng tìm tiền gây khó dễ."
Diệp Hiểu Quân có chút nghe không vào Tương Tiểu Phù đang nói cái gì, máy móc mà về đến nhà.
Cửa vừa mở, lập tức nghe thấy trong phòng có động tĩnh, Cố Lam tỉnh, động tác cầm chìa khóa của Diệp Hiểu Quân có chút do dự, cửa bá kẽo kẹt một tiếng, bị kéo ra.
"Chị đi đâu vậy??" Cố Lam tóc tai lộn xộn, mặc một bộ áo yếm liền quần, có chút gấp gáp, "Chị có phải hay không cầm điện thoại của em?"
Diệp Hiểu Quân lấy điện thoại trong túi đưa trả lại cho nàng.
"Ai, em nói chị, sao tự nhiên lấy di động của em?" Cố Lam nhận di động, một bên kiểm tra, một bên oán giận,"Vạn nhất công việc có chuyện, tìm em không được thì làm thế nào? Lại nhỡ đâu chị bỏ quên điện thoại ở đâu đó thì biết làm sao? Tất cả lịch trình, thông tin công tác của em đều ở trong này đấy! Uy, Diệp Hiểu Quân, chị có nghe thấy không?".
Diệp Hiểu Quân đi đến phòng khách, ngồi trên sô pha, ngay cả giầy cũng chưa đổi.
Cố Lam cảm giác không khí có chút không đúng, đi đến trước mặt nàng nói:"Chị đã đi đâu?".
Diệp Hiểu Quân ngẩng đầu nhìn phía nàng, bất quá một hai giây sau nặn ra biểu cảm tươi cười:"Tiểu Phù tìm chị cùng đi gặp một vị đạo diễn nói chuyện công việc, em cũng biết ".
"A? Ai? Công tác gì à?".
"Trần Nhĩ." Diệp Hiểu Quân đứng dậy đi vòng đến bậu cửa đổi giày, cởi áo khoác,"Không phải là đạo diễn hợp tác trong bộ phim vừa rồi sao"
"A? Trần Nhĩ?" Cố Lam suy tư một chút, "Ah đúng vậy, nhưng không phải là đạo diễn phim lần này".
"Đoàn phim sắp tới đi Đại Lý quay, em tham gia, cũng là hắn đạo diễn? "
"Các chị tán gẫu nhiều như vậy hả?".
"Ân, bọn em còn có duyên hơn ah.".
Cố Lam mấp máy môi, tựa hồ muốn nói cái gì, lại lập tức nở nụ cười, cong lên ánh mắt ngồi vào bên người Diệp Hiểu Quân, vòng ôm cổ của nàng dán đi lên:"Như thế nào vậy? Cảm thấy em không dành thời gian ở bên chị có phải hay không? Coi chị kìa, phía trước đều nói không tốt à, chúng ta bây giờ cái tuổi này hẳn là lấy sự nghiệp làm trọng. Thêm nữa, hiện nay, công tác của chị cũng không nhiều, nhớ em tùy thời đều có thể tới đoàn phim thăm em mà"
Diệp Hiểu Quân ánh mắt nhìn thẳng, quay đầu cũng cười cười nói:"Quá xa, em cứ an tâm làm việc".
Cố Lam cười đến càng vui vẻ, tại trên môi Diệp Hiểu Quân hôn một cái: "Đã biết rõ bảo bối của em, em rất quan tâm thân thể. Bảo bối, em đói bụng, đêm nay em muốn ăn gà."
Diệp Hiểu Quân yên lặng nhìn Cố Lam, Cố Lam vẫn luôn cảm thấy nàng có điểm kỳ quái, đang muốn mở miệng, Diệp Hiểu Quân đã bước đi về phía phòng bếp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!