Chương 33: (Vô Đề)

Chiếc xe thể thao chạy vào hầm xe, từng chiếc đèn led cảm ứng sáng lên, như một lớp sương mờ phủ lên đôi mắt của Hoắc Thuật.

"Xuống xe thì lên lầu chờ anh nhé, Yêu Yêu."

Anh dừng xe, giọng nói dịu dàng mà cứng rắn: "Đừng chạy lung tung, ngoan nhé!"

Lâm Tri Ngôn nhìn mắt anh không chút gợn sóng, nhưng đôi mắt sâu không thấy đáy như vậy càng khiến cô căng thẳng hơn.

Cô không hỏi gì cả, gật đầu rồi xuống xe, bước vào thang máy lên tầng trên. Vừa lên tới tầng hai đã trông thấy đèn trong phòng khách sáng lên.

Lâm Tri Ngôn buông túi xuống, ngồi bên mép giường trong phòng ngủ. Công tắc đèn phòng ở ngay sát bên, nhưng cô không bật, sau sự gián đoạn lúc nãy, tâm trạng phấn khích lúc đi trượt tuyết với Hoắc Thuật đã tan biến.

Cô không ngừng cảm thấy có chút lo lắng. Có lẽ là trực giác mách bảo cô, rằng vị khách không mời mà đến kia chắc chắn, chắc chắn có thân phận không hề đơn giản.

Nghĩ ngợi một lúc, cô dựa vào bóng tối để ẩn mình, rón rén bước tới cầu thang nhìn xuống dưới.

Ánh hoàng hôn rọi vào tường cầu thang, từ vị trí này có thể nhìn thấy được một góc của phòng khách.

Trên chiếc sô pha đơn, một người đàn ông mặc áo vest đang ngồi ở đó, bóng lưng thẳng đối diện với cầu thang, Lâm Tri Ngôn chỉ nhìn thấy mái tóc được vuốt ngược gọn gàng, ngón tay đang kẹp điếu thuốc của tên ấy trắng bệch như đang mắc bệnh...

Điếu thuốc cuộn bằng tay cao cấp đang cháy kia được người đó xoay giữa các kẽ tay, ánh sáng đỏ như máu cứ lặng lẽ chuyển động, thoắt ẩn thoắt hiện.

Có lẽ Hoắc Thuật đang ngồi ở phía đối diện của người đàn ông này, tiếc là tầm nhìn bị che khuất nên không thể nhìn thấy gương mặt của anh.

Lâm Tri Ngôn ép sát vào tường đứng một hồi lâu, bên tai không thể nghe thấy bất kỳ âm thanh nào, máy trợ thính không thể giúp cô thu được những âm thanh trầm thấp ở khoảng cách quá xa như vậy.

Không thể nhìn thấy Hoắc Thuật, cũng không nghe được âm thanh, cảm giác lo lắng đang dâng tràn này khiến tâm trạng của cô trở nên tệ hơn.

Trong phòng khách, bàn trà ngăn giữa hai chiếc ghế sô pha, hai người tìm một tư thế thoải mái để ngồi xuống, nhưng bất giác lại ngồi ở hai thế đối địch nhau.

Người đàn ông ăn mặc chỉnh tề kia trông không còn trẻ nữa, đuôi mắt đã có không ít nếp nhăn. Xương mày khá cao, đôi môi sắc lạnh, gò má xanh xao gầy gò, đôi mắt sáng hiểm ác kia khiến người khác có cảm giác sợ hãi khi liếc nhìn.

Người đàn ông ấy nhìn Hoắc Thuật khoác trên mình bộ đồ bảo hộ trượt tuyết, toát lên dáng vẻ thanh xuân mà anh ta mơ ước, gẩy nhẹ tàn thuốc, nói: "Về nước rồi mà cũng không đến chúc Tết, khiến người khác chê cười."

Tàn thuốc rơi trên nền nhà, đáy mắt Hoắc Thuật se lại.  

Lâm Tri Ngôn thích sạch sẽ, rất ghét ai vứt rác bừa bãi. Cô mà thấy đống tàn thuốc này, chắc là sẽ cau mày khó chịu.

Phiền phức...

Tất cả những kẻ phiền phức nên biến mất khỏi thế giới của bọn họ mới đúng.

Đáy mắt ánh lên sự châm chọc, nhưng khuôn mặt của Hoắc Thuật vẫn bình lặng như nước, thậm chí còn nở ra một nụ cười hoàn mỹ, không ai biết cách ngụy trang bản thân hơn anh.

"Chỉ e là khi tôi thật sự đến, thì mới khiến nhà họ Hoắc bị chê cười."

"Làm gì có, có ông cụ bảo vệ ba mẹ con chú như vậy mà."

Hoắc Chiêu đảo mắt nhìn bài trí trong căn nhà, hắng giọng: "Đúng là khu đất trọng điểm của nhà họ Hoắc, sáng sủa hơn mấy căn ven biển ở Thập Sát Hải nhiều."

Hoắc Thuật nhàn nhạt đáp lại: "Anh cả tốn cả ngàn dặm xa xôi lên núi chắc không phải chỉ để xem nhà đâu nhỉ?"

"Chú nói xem?" Hoắc Chiêu vắt chân, cười lạnh.

"Anh cả không tin tôi hay là không tin ông cụ đây?"

"Bớt lấy ông cụ ra doạ tôi đi, sức khoẻ của cụ bây giờ không tốt lắm, không lo được nhiều chuyện nữa đâu."

Tàn thuốc lại rơi xuống nền nhà, Hoắc Chiêu dựa vào sô pha, ý tứ sâu xa nói: "Hơn nữa, dạo này chú cũng khá ồn ào nhỉ?  Không ngờ xém chút bị cuốn vào ba cái phốt trên mạng... với ai nhỉ? À, hình như là với nhân viên phụ trách tắm rửa gì đó, tôi nói không sai chứ? Phận làm con mà có một tí chuyện cũng không giải quyết được, tuy ông cụ không nói ra nhưng trong lòng cũng khó chịu lắm đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!