Chương 114: Hoàn

Lê Ký Bạch vẫn đang chăm chú viết viết vẽ vẽ, tiếng sột soạt của đầu bút lông vang lên, hình như đang tính toán mối tương quan của tinh thể và thể khí.

Đôi môi của anh vẫn còn đọng dấu son từ nụ hôn lúc nãy, đầu tóc rối vểnh lên, thậm chí còn chưa kịp chỉnh trang lại áo quần. Người đàn ông khua cây bút tính toán, tay còn lại đút vào túi quần ngủ, nửa thân trên c ởi trần, chiếc eo mảnh khảnh, cơ bắp dáng người vẫn còn đọng lại nét trẻ trung.

Dây áo ngủ của Quý Uyển lỏng lẻo, thở gấp dựa bên đầu giường, vẫn chưa lấy lại bình tĩnh sau hồi k1ch thích kia. Cô khép lại áo ngủ, không cam lòng bất lực liếc nhìn bóng lưng người đàn ông ở ngoài phòng khách.

Liếc nhìn một hồi, tròng mắt chợt cay cay.

Vừa ngượng, vừa uất ức, lại không được thoả mãn nữa.

"Tiểu Bạch, em muốn ra ngoài đi dạo."

Năm phút sau, Quý Uyển đã chuẩn bị xong, đứng trước cửa cất cao giọng: "Em đi nha."

Đương nhiên là không nhận được hồi âm rồi.

Hễ Lê Ký Bạch đắm chìm trong công việc, thì sẽ chỉ tập trung vào phép tính dưới ngòi bút kia, hoàn toàn quên hết mọi thứ xung quanh, cho dù trời sập đất rung cũng không thể khiến anh có phản ứng.

Quý Uyển thở dài một hơi, xoay người đi ra ngoài.....

Bên ngoài khu phố là quảng trường có đài phun nước. Đêm đã khuya, quảng trường đã chẳng thấy bóng ai, chỉ có những ánh đèn màu lặng lẽ toả sáng trong đêm.

Quý Uyển không dám đi quá xa, vừa sợ không an toàn, vừa lo lắng Lê Ký Bạch sẽ không tìm thấy cô.

Cô ngồi trên một bậc thang được trang trí như ruộng bậc thang, khép chặt hai tà áo khoác lại với nhau, lấy một lon bia còn đọng lại hơi nước từ túi nilon bên cạnh ra rồi mở nắp.

Tiếng hơi gas xì ra từ lon bia, một lớp bọt túa ra.

Quý Uyển vội hớp một ngụm, vị cồn xộc lên, thanh mát nhưng hơi chát, khiến người ta vội vàng muốn uống, nhưng sự ngọt ngào lại vấn vít mãi không tan.

Hôm nay là ngày kỷ niệm bốn năm yêu nhau của hai người, Quý Uyển về nhà thật sớm chăm chút chuẩn bị một bàn đồ ăn, nhân lúc có men say trong người cô đẩy ngã Tiểu Bạch đơn thuần, đang đỏ bừng hai tai.

Đang hôn nhau, Tiểu Bạch mở mắt nhìn thấy đèn chùm lông vũ đang đung đưa trên trần nhà, không biết ngộ ra chân lý cuộc đời gì, thốt lên câu "anh biết rồi", đẩy cô ra rồi bước xuống giường, cầm bút lên điên cuồng viết và nhẩm tính.

Không biết đã bao nhiều lần rồi.

Quý Uyển luôn cảm thấy, nếu nói cô học chuyên môn tâm lý học là vì muốn dẫn dắt Lê Ký Bạch, chẳng thà nói là để khai sáng bản thân còn hơn.

Muốn bắt kịp nhịp độ của Lê Ký Bạch, là một chuyện cực kỳ khó khăn. Cô đã rất cố gắng nhường nhịn rồi, nhưng vẫn không tránh được việc bị vứt sang một bên một cách đột ngột như ngày hôm nay.

Nhưng mà nếu nghĩ kỹ lại, thì thường ngày không chỉ một mình cô cố gắng.

Ví dụ như, ngoại trừ việc bếp núc ra thì cô không giỏi những việc nhà khác, nhất là việc dọn dẹp, mà Tiểu Bạch lại là một người bị ám ảnh với việc dọn dẹp. Mỗi ngày, trước và sau khi rời khỏi nhà, quần áo của cô luôn vứt bừa bãi trên giường hoặc trên sô pha, đều là Tiểu Bạch dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng cho cô mà không một lời chê trách; sau khi nấu nướng xong, dụng cụ bị vứt trong bồn rửa, tất cả đều được anh chà rửa bóng loáng, đến khi cô trở về, nhìn căn nhà sạch sẽ ngăn nắp, khiến cô cảm thấy dễ chịu biết bao.

Tính cách của Tiểu Bạch rất tốt, trông có vẻ rất lạnh lùng, thật ra lại là một người đàn ông ấm áp ít nói. Anh không bao giờ cãi nhau với cô, bị cô khiêu khích đến mức tai đỏ ửng lên mà chỉ có thể kiềm chế nói: "Uyển Uyển, anh phải làm việc..."

Não thiếu mất một sợi dây thần kinh thì đâu phải lỗi của anh ấy, ông trời đã ban cho anh trí tuệ siêu phàm, thì chắc chắn sẽ lấy một của anh một thứ gì đó để trao đổi.

Điện thoại vang lên, là tin nhắn thoại của Tiểu Bạch.

"Uyển Uyển, em đang ở đâu?"

Giọng nói hơi lạc lõng, kèm theo chút sốt ruột: "Tìm khắp nhà không thấy em đâu, trốn mất rồi sao?"

Bàn tay đang cầm lon bia của cô đỡ trán, bật cười.

Đồ ngốc này, tưởng cô đang chơi trốn tìm sao?

Quý Uyển cầm điện thoại một lúc, gửi định vị đi, đáp: "Em đang ngắm sao ở quảng trường."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!