Tìm Lê Ký Bạch rất dễ.
Nếu không phải giờ ăn cơm, không phải anh đang làm đề tài ở viện nghiên cứu, vậy thì là đang ở căn cứ bí mật.
Quý Uyển nhẹ nhàng đẩy cửa phòng thư viện ngầm ra, quả nhiên cô nhìn thấy Lê Ký Bạch đang đọc sách trên bàn dài, cắm cúi vội vàng tính toán vào công thức.
Những tờ giấy A4 trắng như tuyết bày khắp bàn, dưới bóng đèn chỉ nghe thấy tiếng ma sát sột soạt của giấy bút. Anh hơi rũ mi, sườn mặt có nét đẹp tuấn tú, trong trẻo của tuổi thiếu niên và trưởng thành. Xương bả vai dưới lớp áo T
-shirt như cánh bướm đang khép lại, hơi nhô lên làm nổi bật đường nét trẻ trung.
Quý Uyển gõ cửa, thấy Lê Ký Bạch không có phản ứng gì liền cúi xuống nhặt những tờ giấy rơi trên mặt đất lên, xếp lại gọn gàng từng tờ một rồi đặt lại vào tầm với của anh.
Cũng không biết anh đã ngồi đây một mình tính toán bao lâu rồi, trên bàn có hai chiếc bút đen đã hết mực, ngay cả chiếc bút trong tay anh cũng sắp hết mực.
Tư thế cầm bút của anh vẫn mạnh mẽ như thường lệ, các đốt xương hơi hơi trắng, ngay cả khuỷu tay như cũng đang ra sức, khi viết lên giấy làm phát ra những tiếng soạt soạt.
"Viết nhiều vậy! Cậu không định đến căn tin ăn trưa à?"
Quý Uyển liếc nhìn thời gian trên điện thoại, đã năm giờ chiều rồi, với lượng bài toán anh đang giải thì ít nhất anh cũng phải ở đây sáu, bảy tiếng rồi.
"Tôi làm món bánh bông tuyết, cậu ăn một chút để lót dạ đi. Ăn xong tôi có chuyện cần nói."
Quý Uyển cúi đầu mở hộp nhựa đựng thức ăn ra, bên trong xếp ngay ngắn hai loại bánh bông tuyết vị nguyên bản và vị matcha, phủ đầy bột sữa, mùi thơm nồng nàn ngọt ngào.
Tâm trạng lúc này của cô lại khá phức tạp. Nhìn Lê Ký Bạch đẹp như bước ra từ truyện tranh, cô vừa có cảm giác buồn bã xen lẫn sự giải thoát và thư thái khó diễn tả bằng lời.
Lê Ký Bạch không nói tiếng nào, hất mạnh bánh bông tuyết mà cô mang đến sang bên cạnh.
Quý Uyển nhanh tay đè lại chiếc hộp, để món tráng miệng được chuẩn bị kỹ lưỡng không bị ảnh hưởng.
Cô tròn mắt ngạc nhiên: "Cậu sao thế? Ai trêu chọc cậu à?"
Lê Ký Bạch dừng bút, nhìn chằm chằm vết mực trên giấy nói: "t2/r3=k(=4π2/gm)*"
*Định luật III Kepler, định luật về chu kỳ chuyển động.
"Gì đây?"
"PV=nRT*"
*Phương trình trạng thái khí lý tưởng
"Cậu đang đọc thuộc công thức vật lý đấy à?"
Quý Uyển chỉ cảm thấy như ông nói gà bà nói vịt, mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần, không nhịn được nữa nói to lên: "Cậu đừng đọc nữa, tôi nghe không hiểu! Tôi có chuyện phải nói với cậu!"
Lê Ký Bạch đưa tay lên bịt tai lại, dùng thái độ kháng cự, cúi đầu đọc thật to: "gmm/r2=mg; g=gm/r2*!"
*Công thức trọng lượng thiên thể và tăng tốc trọng lực
"Lê Ký Bạch! Rốt cuộc cậu bị làm sao thế?"
"…v=(gm/r)1/2;Ω=(gm/r3)2/1;t=2π(r3/gm)2/1*"
*Tốc độ quanh quanh vệ tinh; công thức chu kỳ và vận tốc góc
Mắt Lê Ký Bạch hơi khép lại, vẫn lẩm bẩm đọc thuộc lòng như điên.
Dưới ánh đèn, đốt ngón tay che tai của chàng trai dịu dàng và mảnh khảnh, mạch máu nổi lên, trắng gần như phát sáng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!