Chương 31: Tư Tiểu Thúy

Tới gần kỳ thi giữa kỳ, không khí vui vẻ của ngày kỷ niệm thành lập trường cũng dần tiêu tan, phong trào học tập lại được đẩy lên cao điểm.

Sau kỳ thi giữa kỳ chính là ngày họp phụ huynh – ngày hội vạch tội cáo trạng đáng sợ khiến mọi người còn tuyệt vọng hơn cả thi cử.

Nhưng chuyện này đối với học sinh có thành tích tốt chỉ chả có chút lực sát thương nào.

Mấy đại lão vị trí đầu rất bình tĩnh, mỗi ngày nên làm gì thì vẫn làm đó.

Lớp 1 ngoại trừ mấy người ở lần thi tháng đầu tiên bị thụt lùi khá lớn, rất có khả năng sau khi thi giữa kỳ sẽ bị đánh bật khỏi lớp mũi nhọn thì đại bộ phận các bạn học khác cũng coi như tương đối bình tĩnh, bởi vì đã thi tháng một lần nên mọi người cũng hiểu ra được sự khác nhau giữa cấp 3 và cấp 2.

Chỉ cần ôn tập cẩn thận thì giữ được 50 vị trí đầu tiên cũng không phải là vấn đề lớn.

Cả lớp đã quyết định xong địa điểm ăn mừng, dự định cuối tuần nào đó vui sướng cùng nhau  ra ngoài liên hoan.

Địa điểm là một tiệm cơm gần trường học, khoảng năm mươi người, cũng không thuộc tầm chi phí cao, nhưng cũng có thể ăn ngon uống say.

Đây là lần đầu tiên lớp 1 tụ tập bên ngoài trường học, mọi người hưng phấn loi choi như con khỉ nhỏ, đi trên đường tràn đầy những tiếng nói cười trêu đùa nhau vui vẻ khiến người qua đường cũng phải dừng chân tủm tỉm cười.

Quả thực giống như là ăn cơm dã ngoại tập thể.

Cố Dật Nhĩ và Vương Tư Miểu đi ở phía trước, Tư Dật và Phó Thanh Từ đi phía sau hai người, Lục Gia và thầy Mộ đi cùng nhau, một bên trêu đùa với các bạn một bên duy trì đội hình để tránh có người vọt ra ngoài đường lớn.

Vương Tư Miểu không nói nhiều lắm, nhưng chỉ cần Cố Dật Nhĩ nói một câu thì nhất định cô ấy cũng sẽ tiếp lời, bởi vậy không khí cũng coi như không bị xấu hổ.

Cô phát hiện tâm tư của Vương Tư Miểu không hoàn toàn đặt trên câu chuyện của mình, mà là thi thoảng sẽ quay về phía sau, nhìn lướt qua rồi lại quay đầu về.

Cố Dật Nhĩ hỏi cô ấy: "Cậu quay đầu lại nhìn cái gì thế?"

Vương Tư Miểu giống như bị bắt quả tang, sắc mặt căng thẳng, thấp giọng nói: "Đang nhìn Tư Dật và Phó Thanh Từ."

Cố Dật Nhĩ có chút khó hiểu nghiêng đầu, cũng quay đầu nhìn hai người kia.

Tư Dật đi ở bên trong, cậu đeo tai nghe màu trắng, dường như là đang nghe nhạc, đôi môi còn mấp máy theo lời bài hát.

Phó Thanh Từ cúi đầu xem di động, hôm nay hai người đều mặc quần áo màu đen, bộ dáng mi thanh mục tú, hai người chỉ cách nhau một cái nắm tay nhưng không ai nói với ai lời nào.

Cố Dật Nhĩ ngày thường ngồi phía trước bọn họ, thường xuyên vừa quay đầu lại là hai gương mặt thịnh thế mỹ nhan nên đã sớm tập mãi thành quen.

"Nhìn bọn họ làm gì?"

Vương Tư Miểu nâng nâng mắt kính, ngữ khí nghiêm túc: "Tớ cảm thấy so với cậu và Tư Dật thì Phó Thanh Từ và cậu ấy càng xứng hơn."

"……"

Ngày thường lớp trưởng ít khi nói cười không đơn thuần chỉ là đội trưởng đội hóng hớt, mà hóa ra còn là hủ nữ.

Thật là không thể trông mặt mà bắt hình dong, xem ra Vương Tư Miểu từ tiểu học đến giờ vẫn luôn đeo hào quang lớp trưởng nhưng về mặt tư tưởng cũng không phải quang chính như vậy.

"Sao lại thế?" Cố Dật Nhĩ có chút không phục, "Vì sao hai người bọn họ lại xứng đôi hơn?"

Vương Tư Miểu cười: "Cậu đừng ghen nhé."

"…… Tớ không ghen."

"Có phải cậu chưa lên Tieba bao giờ không?"

Cố Dật Nhĩ ngơ ngác gật đầu: "Tớ không chơi Tieba."

Vương Tư Miểu hiểu rõ cười, dáng vẻ tớ đã sớm đoán được: "Vậy thì cũng khó trách cậu không biết được chuyện này."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!