Editor: Ngải
Cố Dật Nhĩ mất ngủ.
Nửa đêm ba giờ, đôi mắt cô vẫn còn trợn trừng hoàn toàn không thấy buồn ngủ.
Cô vốn đã ngủ rồi nhưng sau khi rời giường đi WC lại trằn trọc không ngủ được nên lấy di động ra xem.
Từ lần trước bị Tư Dật bắt được đang đọc ngôn tình, cô đã lâu chưa đụng đến bộ tiểu thuyết còn dang dở kia, hôm nay vừa vào đã thấy có rất nhiều chương chưa đọc.
Cốt truyện đã tiến vào cao trào, nam chính bắt đầu triển khai thế tấn công mãnh liệt như tổng tài bá đạo đối với nữ chính.
Khi nam chính đẩy nữ chính vào tường, Cố Dật Nhĩ bĩu môi, đoán được tiếp theo.
Cho dù tình tiết này đã cũ rích đến không thể cũ hơn, nhưng cô phải thừa nhận, cô vẫn thích kiểu này lắm, chỉ cần tác giả miêu tả tốt, thì có qua mấy trăm nữa vẫn khiến cảm xúc của nữ sinh mênh mông cuộn trào.
[ Răng môi liều chết triền miên, không chỉ giữa môi với môi, thứ càng khiến cho tim cô gia tốc chính là đôi tay anh, lỗ tai, gương mặt, bên hông cô, đôi tay kia ở mỗi một chỗ tùy ý đốt lửa, hai thân thể càng ngày càng gần, dường như muốn cùng cô hòa hợp nhất thể.
Anh thở hổn hển, đợi cô thoáng phục hồi tinh thần, lại một lần nữa đột nhiên hôn lên.
]
Cố Dật Nhĩ trốn ở trong chăn nuốt nước miếng.
Thật kích thích!
Quả nhiên cô cũng là phàm nhân, siêu thích kiểu cưỡng hôn này.
Đọc xong chương này, Cố Dật Nhĩ thuận tay lướt lướt bình luận, phản ứng của những người đọc khác cũng không khác cô lắm, sau đó có một cái bình luận lên top hấp dẫn sự chú ý của cô.
Vị độc giả này tỏ vẻ trong hiện thực căn bản không dám hôn như vậy, mọi người đều đang khen chủ top đáng yêu chết.
Không thể phủ nhận là đột nhiên cô nghĩ tới Tư Dật.
Cố Dật Nhĩ sờ cằm, mím môi, bỗng nhiên bật cười.
Cô cũng trả lời ha ha ha giống mọi người.
Thả di động xuống, Cố Dật Nhĩ ngồi dậy, bọc chăn đi tới bên cửa sổ, tầng lầu rất cao, gần như có thể nhìn toàn bộ thành phố Thanh Hà không sót gì.
Đèn neon rực rỡ biến thành những vì sao, bóng đêm giống như nghiên mực, màu sắc thâm trầm đến không thể không hòa tan được.
Cố Dật Nhĩ theo bản năng tìm kiếm nhà Tư Dật.
Một mảng biệt thự kia hình dáng đều giống nhau, cô liếc mắt một cái đã thấy được nhà Tư Dật.
Đèn còn sáng, chắc nhà bọn họ còn chưa nghỉ ngơi.
Không biết hiện tại Tư Dật đang làm gì, đã nặng nề chìm vào trong giấc ngủ rồi, hay là cũng giống như cô không ngủ được.
Đêm đông luôn mạc danh khiến người ta miên man suy nghĩ.
***
"Nhĩ Đóa, cậu đang chơi tớ sao?"
Cố Dật Nhĩ cuối cùng cũng nghe được tiếng chuông điện thoại, bàn tay thò từ chăn ra mò mẫm một trận trên tủ đầu giường mới lấy được di động, cô theo bản năng nhấn nút nghe, một thanh âm lạnh lùng từ trong điện thoại làm cô hoàn toàn tỉnh táo.
Cô đột nhiên ngồi dậy, nhìn đồng hồ treo tường, ngây ngẩn cả người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!