Kỳ thật lúc ăn Tết Tư Dật đã tới nhà họ Cố một lần, nhưng lúc ấy không có hồi hộp như thế này.
Anh ngồi trên sô pha trong phòng khách, trong lòng có chút chột dạ.
Nguồn cơn chủ yếu là do mấy người đàn ông ngồi đối diện đang nhìn anh chằm chằm cùng với mấy chục bình rượu đang bày ở trong phòng bếp.
"Thưa ngài, đồ ăn đã chuẩn bị xong.
" Dì giúp việc đi tới, nói mọi người có thể đến nhà ăn.
"Đi thôi.
" Cố Dật Nhĩ ngồi bên cạnh chọc chọc cánh tay anh.
Tư Dật khẽ nhíu mày: "Anh mà đi thì không thể về được.
"
"Yên tâm, em sẽ bảo vệ anh.
" Cố Dật Nhĩ ngữ khí kiên định.
Tư Dật rơi lệ đầy mặt, vẫn là Nhĩ Đóa thương anh.
"Em sẽ giúp anh gọi 120.
"
Biết ngay là không nên ôm bất cứ hy vọng gì với cô ấy mà.
Ông nội ngồi xuống đầu tiên, ông cười vẫy vẫy tay với Tư Dật: "Tư Dật, ngồi xuống đây bên cạnh ông.
"
Tư Dật nghe lời ngồi xuống bên cạnh ông nội.
"Sao cha mẹ con không tới?"
Tư Dật thành thật trả lời: "Bọn họ đột nhiên có chút việc nên sẽ đến muộn một chút ạ.
"
Ông nội gật đầu, đồng tình nhìn anh một cái.
"Nghi Nguyên à, đừng quá gây khó dễ cho Tư Dật đứa nhỏ này.
" Ngữ khí của ông hiền từ, thoạt nhìn cực kỳ vì tiểu bối suy nghĩ, "Đợi lát nữa chủ tịch Tư tới thì không hay.
"
Lời ngầm chính là nếu ba Tư Dật hôm nay không tới thì xử chết anh cũng không sao.
Tư Dật cả người phát lạnh.
"Tư Dật, chúng tôi đối với cậu là hiểu tận gốc rễ, cho nên người làm ba như tôi đây thật là không có vấn đề gì mà hỏi.
" Ba Cố ngữ khí nhàn nhạt, ngược lại còn nói thêm, "Nhưng cậu cũng biết, Dật Nhĩ là con gái bảo bối tôi nuông chiều từ nhỏ đến giờ, lại là con gái duy nhất trong đồng lứa nhà họ Cố, cho nên, cậu muốn cưới nó đến nhà cậu…không có đơn giản như vậy đâu.
"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!