Edit: Gấu bụng bự, Gấu chồn
Beta: Gấu muội muội
———————————
Sáng hôm sau, Lục Hi Hòa là bị âm thanh liên hoàn đoạt mệnh của Thái Nguyệt đánh thức, sau khi Thái Nguyệt bước vào cửa, âm thanh của chị cũng không hề ngừng lại.
Lục Hi Hòa tự biết đuối lý, cũng hiếm thấy không cùng chị tranh luận, cô biết Thái Nguyệt là một người nóng tính, một khi nổi điên là giống như núi lửa muốn phun trào, nên cô cũng không muốn chọc trước chọc sau làm gì.
Cho đến khi thợ trang điểm xong cho cô, lúc đoàn người đến sân bay, Thái Nguyệt cũng mệt mỏi, liền không để ý đến cô nữa.
Mà Thái Nguyệt mới vừa kết thúc, chưa tới hai phút sau, Thư Nhã liền gọi tới.
"Lục Hi Hòa, đồ tiểu tai họa nhà cậu!"
"Lục Hi Hòa, từ nay về sau cậu không bao giờ được phép bước chân đến Thắng Gia của tớ, nếu không lão nương đánh gãy chân chó của cậu!"
Kỳ thực chuyện tối ngày hôm qua, Lục Hi Hòa vẫn có chút ấn tượng, cô biết mình đêm qua thừa dịp say rượu làm càn với một người đàn ông, thế nhưng người đàn ông kia đến tột cùng dáng dấp ra sao, cô thật sự không nhớ, trong ấn tượng chỉ nhớ được người đó rất cao.
"Tớ cho cậu biết, ba tháng này cậu hãy ở sa mạc rộng lớn đi, đừng hy vọng tớ sẽ đi gặp cậu!"
"Ôi chao, Thư tỷ à, đừng tuyệt tình như vậy mà."
"Tớ tuyệt tình? Tớ không nói cậu tuyệt tình thì thôi đi, Thắng Gia của tớ không bị chị Nguyệt phá hủy, sợ rằng cũng bị cậu phá hủy trước! Cậu có biết người đàn ông ngày hôm qua cậu trêu chọc là nhân vật nào không?" Nói đến đây, Thư Nhã vẫn còn sợ hãi.
Đêm qua cô còn dõng dạc nói muốn miễn phí hóa đơn cho người ta, kết quả giá trị tiêu phí một đêm của người ta bằng hai phần ba thu nhập cả đêm ấy của cô!
Về sau đến khi hỏi quản lý cô mới biết, người đó là bạn bè do mấy người Lục Cận mang tới, lại tìm hiểu thêm cô mới biết, người nọ trước đó không lâu đã bí mật về nước, người thừa kế của Kỷ thị
- Kỷ Diễn.
Nếu như ở cổ đại, Kỷ thị là gia tộc quyền quý nhất trong hoàng thành, ai mà dám trêu chọc? Vậy mà tiểu nha đầu này hết lần này tới lần khác không biết sống chết, cũng may là Kỷ tổng tính tình tốt, đại nhân rộng lượng không cùng nha đầu này chấp nhặt.
"Hả? Đại nhân vật nào?" Lục Hi Hòa mệt mỏi hỏi.
Kỷ Diễn.
Kỷ Diễn, ai vậy? Lục Hi Hòa tùy ý tiếp tục hỏi cô ấy, cô đang chuyên chú cùng Thư Nhã bên kia đầu điện thoại nói, cho nên cũng không có chú ý tới lúc cô nói ra cái tên Kỷ Diễn, Thái Nguyệt bên cạnh liền ngồi thẳng lưng.
"Lục Hi Hòa, cậu là sợ không muốn lăn lộn trong giới giải trí giả dối này nữa rồi hả?" Thư Nhã có chút bất đắc dĩ.
Hả?
Thư Nhã đầu kia còn chuẩn bị nói gì tiếp, nhưng nhất thời lại không có âm thanh, mơ hồ nghe được thanh âm sột soạt, đại khái qua vài giây, giọng của Thư Nhã mới từ đầu bên kia truyền tới:
"Hi Hòa, trước không nói nữa tớ ở bên này có chút việc, cúp trước."
Ừ, được.
Cúp điện thoại xong, Lục Hi Hòa vừa mới chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, lại nghe thấy Thái Nguyệt hỏi cô.
"Em lại làm cái gì thế?"
Lục Hi Hòa lắc đầu:
"Không có làm gì hết."
Chuyện ngày hôm qua cô mượn rượu làm càn Thái Nguyệt vẫn chưa biết, lúc này nói gì cũng không để chị biết, nếu như Thái Nguyệt biết, cô còn có thể sống sót đi đến sân bay sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!