Chương 12: Chap 12

Mạc Thanh Tang chưa kịp trả lời Hi Huyền đã nghe tiếng hỏi của mẹ cô.

"Dạ, là bạn con."

"Bạn cùng phòng sao?"

"Dạ"

"Cho mẹ nói chuyện với bạn con một chút được không?"

Cô quay sang nhìn Hi Huyền đang sờ sờ bụng cô kia. Hi Huyền không đợi cô hỏi liền gật đầu, cần lấy điện thoại. Tay còn lại cũng rất bận rộn chơi với Tiểu Bánh Bao.

"Alo."

"Cháu là bạn cùng phòng của Tiểu Tang sao? Bác là mẹ của Tiểu Tang."

"Vâng ạ. Chào bác. Cháu là Hi Huyền." Hi Huyền cầm điện thoại đi đến bên ban công.

"Cháu ở cùng phòng với Tiểu Tang làm ơn chiếu cố Tiểu Tang giúp bác. Con bé còn khờ khạo lắm."

Hi Huyền nghe giọng của mẹ Mạc bên kia hình như cũng rất nghẹn ngào. Cô chưa từng được sự quan tâm của mẹ. Cũng không biết nếu mẹ cô còn sống sẽ đối xử với cô ra sao. Liệu có giống như mẹ Mạc không.

"Vâng ạ. Cháu nhất định sẽ chiếu cố Tiểu Tang thật tốt."

"Tiểu Tang nó chỉ được cái to xác nhưng còn trẻ con lắm. Để nó ở Đông Châu xa xôi bác thật sự không an tâm."

"Bác yên tâm. Cháu sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy ạ."

Hi Huyền và mẹ Mạc nói chuyện một lúc cuối cùng cũng tắt máy. Cô đi đến ngồi xuống bên cạnh Mạc Thanh Tang.

"Mẹ em nói gì với chị vậy?"

"Bác gái nhờ tôi chiếu cố cô nhiều hơn một chút." Hi Huyền thành thật trả lời. Còn rất tự nhiên đưa tai lên bụng cô nghe ngóng động tĩnh của Tiểu Bánh Bao.

Mạc Thanh Tang cười cười, tranh thủ thời gian Hi Huyền chơi cùng Tiểu Bánh Bao trong bụng mình liền nghịch tóc cô. Nếu nói cho cô biết ai là người chiếu cố cô nhiều nhất từ trước đến nay thì người đó là Hi Huyền. Cô ấy tốt với cô đến nổi cô cảm thấy mình không xứng. Cô cũng càng sợ hãi việc Hi Huyền biết cô yêu cô ấy.

_____________

Buổi tối, sau khi ăn tối xong cô liền lên giường nằm chiếm một bên giường của Hi Huyền lăn qua lộn lại một hồi không thấy Hi Huyền đi vào, nên cô quyết định đi tắm.

Mạc Thanh Tang cởi bỏ hết quần áo bước vào trong bồn tắm nhẹ nhàng kì cọ bản thân mình. Trong lúc tắm cô nghĩ đến rất nhiều chuyện. Mà chuyện cô sợ nhất chỉ có là Hi Huyền biết được tình cảm không bình thường của cô đối với cô ấy.

Cô cứ suy nghĩ miên man đến khi rời khỏi bồn tắm nhưng lại trượt chân té một cái nhẹ may mà cô phản ứng nhanh lấy tay đỡ lại được.

Mạc Thanh Tang từ từ đứng dậy. Cô đưa tay sờ bụng mình phát hiện không sao liền thở phào nhẹ nhõm.

Cô nhanh chóng mặc quần áo ngủ rồi đến bên giường nằm xuống ôm lấy Hi Huyền.

"Sao vậy?" Hi Huyền tháo kính ra đặt lên kệ đầu tủ. Cô nhìn Mạc Thanh Tạng cọ cọ lên người mình thì cười một cái.

"Đột nhiên rất muốn ôm chị thôi." Mạc Thanh Tang cọ cọ thêm vài cái. Cô thật sự bị hết hồn đấy, cứ tưởng có sao rồi.

Đến tối cô đang ngủ thì cảm nhận bụng mình có chút đau. Lúc đầu cô cũng không để ý mà quay qua ôm Hi Huyền. Nhưng dần dần cô cảm giác được bụng không chỉ đau mà bên dưới còn có một dạng chất lỏng đang chảy nữa.

Mạc Thanh Tang ôm bụng ngồi dậy bật đèn trên đầu giường. Cô hết hồn nhìn những vệt máu loang lỗ kia. Bụng cô lại bắt đầu đau. Cô sợ hãi lây lây Hi Huyền.

Hi Huyền ngủ không sâu liền dụi mắt ngồi dậy.

"Chị, em... đau bụng." Mạc Thanh Tang mặt trắng không còn chút máu ôm chầm lấy bụng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!