Chương 18: Nhân Duyên Kém

"Vừa rồi tôi vô tình ấn tắt thôi." Dòng tin nhắn bị Chúc Ôn Thư xóa đi.

"Ý tôi không phải là không thích..." Lại xóa tiếp.

"Anh đừng hiểu lầm, tôi thực sự rất thích anh." Xóa thêm lần nữa.

Cuối cùng.

Lệnh Sâm thấy chữ đối phương đang nhập hiện tám trăm lần mà vẫn chưa thấy đối phương gửi, nên anh chủ động mở lời xoa dịu.

[c: Cô gõ tin nhắn mười phút rồi đó, cô Chúc.]

[c: Không cần phải giải thích với tôi, không thích cũng không sao, tôi không để ý đâu.]

Chúc Ôn Thư: "..."

Tại sao cô lại cảm thấy ngại nhỉ?

Chuyện gì đang xảy ra thế?

Rõ ràng cô có lòng tốt cho ngôi sao lớn mượn tiền, sao lại biến thành như thế này?

Đợi đã.

Không phải vay tiền à?

Chúc Ôn Thư đột nhiên ngồi dậy gõ chữ, cô muốn nói một cách hoa mỹ rằng mình không phải "không thích" anh.

[Chúc Ôn Thư: Số tài khoản của anh là gì?]

[Chúc Ôn Thư: Tôi sẽ chuyển khoản cho anh.]

[c: Không cần, tôi đùa thôi.]

[c: Vừa nãy chỉ là chơi một trò chơi nhỏ mà thôi, tôi không thực sự muốn mượn đùi gà của cô.]

[Chúc Ôn Thư:?]

[c: Tôi thực sự không muốn mượn tiền của cô.]

[Chúc Ôn Thư: Ồ...]

[Chúc Ôn Thư: Trò chơi gì? Sự thật hay mạo hiểm à?]

[c: Gần giống thế.]

[c: Phỏng vấn.]

[Chúc Ôn Thư: À.]

Vài giây trôi qua.

[Chúc Ôn Thư: Phỏng vấn???]

[Chúc Ôn Thư: Là loại phỏng vấn có máy quay sao?]

[Chúc Ôn Thư: Là loại phỏng vấn sẽ lên TV?]

[c: Ừ.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!