Chương 7: Đêm thứ bảy

Editor: Hà Vĩ

Beta: Mạc Y Phi

Sau khi tỉnh dậy, đầu tiên Phong Kính kiểm tra xem mình có bị trói hay không.

Tốt lắm, không có. Michelle vẫn còn biết chừng mực.

Anh rửa mặt xong, Michelle mới gõ cửa phòng anh, đi từ ngoài vào. Phong Kính đứng trước gương to chỉnh sửa lại đầu tóc của mình, nhìn Michelle qua gương, hỏi anh ta: "Tình hình tối hôm qua thế nào?"

Michelle nói: "Có vẻ hôm qua tâm trạng anh rất sa sút, cũng không náo loạn gì cả, à đúng rồi, anh còn ăn một túi bánh quy của khách sạn."

Phong Kính: "…

"Xem ra chú chó này quả thật rất thích bánh quy. Michelle mở laptop cá nhân của mình ra, thông báo lịch trình hôm nay với Phong Kính:"Hôm nay đoàn phim muốn đổi khách sạn, tôi sẽ phụ trách thu dọn hành lý, buổi tối sẽ đưa anh đến chỗ ở mới.

Ngoài ra hôm nay sẽ có fan đến tham quan, dự tính vào khoảng ba giờ chiều."

"Biết rồi, cậu tự sắp xếp đi."

"Vâng. Nghe đạo diễn nói việc quay phim tiến hành rất thuận lợi, có khả năng sẽ đóng máy trước thời hạn.

"Tin tức này làm Phong Kính nhẹ nhàng thở ra, tuy anh chỉ biến thành chó vào buổi tối nhưng chuyện này vẫn là một quả bom hẹn giờ, vẫn nên về thành phố A sớm chút rồi nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề mới được. Nghĩ đến đây, anh lại không nhịn được lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm:"Ông chủ các cô đã về chưa?"

Không ngờ mới sáng sớm như vậy mà thư ký đã ở đó, cô ấy trả lời Phong Kính rất nhanh: "Còn chưa về ạ (hai tay chỉ nhau), ngài yên tâm, ông chủ trở về tôi sẽ báo với ngài đầu tiên.

"[F.J]: Được rồi. [Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: ^_^ [Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: Đúng rồi, ngài đã điều tra thông tin chú chó chưa ạ? [F.J]: … Vẫn đang cố gắng. Tối hôm qua anh mải chú ý đến người đàn ông Hà Chi Viễn kia nên quên đến phòng để hàng nhìn địa chỉ trên thùng hàng."Phong tổng, ăn sáng thôi."

"Ừ." Phong Kính đặt điện thoại xuống, đi vào phòng ăn.

Buổi chiều khi quay phim, quả nhiên có một ít fan tới đây tham quan, còn mang theo rất nhiều quà, Phong Kính bảo Michelle chỉ nhận thư và hoa tươi, những thứ khác đều không nhận. Fan còn mang theo không ít đồ ăn tới, thấy Phong Kính không nhận thì chia luôn cho nhân viên công tác của đoàn phim.

Michelle thầm khen trong lòng, những cô gái này thông minh đấy chứ.

"Ảnh đế Phong, lại đây chụp với fan một bức ảnh đi." Michelle cầm điện thoại, bảo Phong Kính qua. Fan hâm mộ vô cùng kích động, thấy Phong Kính đi tới liền hú hét ầm ĩ: "Phong tổng đẹp trai quá đi, chân dài hai mét tám luôn!"

"Á á á á á hóa trang của ma cà rồng gợi cảm chết mất thôi, em có thể sờ răng nanh nhỏ này của anh không ạ?"

"Ảnh đế Phong, ngày kia là lễ Thất tịch, anh dự định sẽ trải qua thế nào?

"… Hả? Phong Kính nhíu mày, ngày kia là Thất tịch? Anh nhớ rõ Hà Chi Viễn gì gì đó hẹn Giang Nhiễm ngày kia gặp mặt. Ha ha.:) Phong Kính đang nói chuyện với fan, cùng lúc đó Giang Nhiễm cũng vừa xem xong"Biệt hiệu Omega". Tâm trạng của cô bây giờ còn chấn động hơn khi xem "Thâm Lam".

Phong Kính đóng vai nam chính, mới sinh ra đã bị bố mẹ ruột vứt bỏ ở cửa cô nhi viện, năm anh tám tuổi có một đôi vợ chồng trẻ nhận nuôi, anh nghĩ cuối cùng mình cũng có thể nhận được tình yêu thương mà bản thân vẫn luôn khao khát.

Nhưng mà đôi vợ chồng kia chỉ để ý thiên phú về máy tính của anh, coi anh là công cụ kiếm tiền, thậm chí ở phần đầu bộ phim ngay cả tên gọi anh cũng không có. Mãi đến sau này tổ chức tội phạm tìm được nam chính mới đặt cho anh một biệt hiệu để hành động.

Nam chính suy nghĩ, dùng chính tên kế hoạch của bọn chúng: Omega.

Lúc này, anh mới coi như có "tên". Sau đó tổ chức bắt cóc con gái của một cảnh sát rồi giao cho Omega trông giữ. Dưới sự cố ý đào tạo của bố mẹ, Omega đã sớm đánh mất hỉ nộ ái ố (1) cơ bản nhất của một người, mà đối với anh, cô bé đơn thuần đáng yêu đó là một thiên thần.

Anh lại một lần nữa thấy được sự tốt đẹp của nhân tính trên người cô bé.

(1) Hỉ nộ ái ố: Vui, buồn, yêu, khổ

Để đưa cô bé trở về với mẹ, Omega phản bội lại tổ chức, cuối cùng còn vì thế mà mất mạng. Nhưng vì anh cung cấp manh mối quan trọng, cảnh sát thuận lợi phá tan tập đoàn phạm tội này, ngăn chặn "Kế hoạch Omega

"của bọn chúng. Toàn bộ tiết tấu rất chặt chẽ, lúc xem Giang Nhiễm không dám thở mạnh. Cô đi ra phòng chờ của rạp chiếu phim, lấy điện thoại di động gửi tin nhắn cho bạn tốt Nghiêm Hoan Hoan. [Giang Nhiễm]: Hoan Hoan, tớ đi xem"Biệt hiệu Omega" rồi!

[Nghiêm Hoan Hoan]: (sống mà không có mắt. jpg)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!