Chương 23: Đêm thứ hai mươi ba

Editor: Hà Vĩ

Beta: Mạc Y Phi

Lúc Giang Nhiễm xuống máy bay thì đã hơn bốn giờ chiều giờ địa phương.

Triệu Kha đợi cô ở cửa ra của sân bay, ăn mặc rất dễ nhận ra. Trước khi cô ấy gọi cô thì cô đã thấy Triệu Kha.

"Giang Nhiễm!"

Triệu Kha kích động gọi cô một tiếng, câu tiếp theo chính là, "Tớ bảo cậu mang Lão Kiền Mụ (1) cậu có mang theo không?"

(1) Lão Kiền Mụ là một nhãn hiệu tương ớt của Trung Quốc.

"… Có mang rồi." Giang Nhiễm cực kỳ muốn trở mặt xem thường, "Còn mang cả nồi lẩu nhỏ, đặt tất cả ở trong vali."

"Yêu cậu chết mất thôi!"

Triệu Kha giúp cô kéo một cái vali, dắt tay cô đi ra ngoài, "Đêm nay tớ sẽ mời cậu ăn nồi lẩu nhỏ nhé!"

Giang Nhiễm: "…

"Nồi lẩu nhỏ là cô mang tới mà. Cuối cùng đương nhiên Triệu Kha không keo kiệt như thế, vẫn mời cô đi ăn một bữa sushi Nhật Bản chính tông, sau khi rượu đủ cơm no, hai người đi tới một trung tâm thương mại bắt đầu càn quét hàng hóa. Trước cửa hàng Bunny đang phát quảng cáo son môi của Phong Kính, nhưng là bản lồng tiếng Nhật. Giang Nhiễm hơi tò mò dừng lại, nhìn màn hình nói:"Không ngờ ở đây cũng có thể nhìn thấy quảng cáo của Phong Kính."

"Có gì lạ chứ."

Triệu Kha không để ý, "Anh ấy là người phát ngôn toàn cầu của son môi Bunny, cậu đến châu Âu cũng có thể thấy."

Giang Nhiễm hỏi: "Màu son 007 còn mua được ở đây không?"

"Cháy hàng từ lâu rồi, cậu đừng mơ nữa." Triệu Kha kéo cô vào cửa hàng của Bunny nhìn một vòng, quả thật không có màu 007,

"Bên này có rất nhiều du học sinh Trung Quốc, người order cũng nhiều, màu 007 đấy chỉ có thế mơ không thể có. Hơn nữa trước đó ở đây còn dán poster Phong Kính, sau đó không biết bị ai xé mất rồi."

"… Vẫn là trung tâm thương mại Tinh Quang tính toán trước, cử một đội bảo vệ nhỏ chuyên bảo vệ poster."

"Nghe nói sau đó phải đóng toàn bộ thành biển quảng cáo, không thể xé được, chỉ có thể ôm đi."

"…" Fan cũng rất liều mạng, hay Bunny suy xét một chút bán poster đi nhỉ?

"Tớ thấy thông báo trên Weibo nói Phong Kính sẽ trở thành người phát ngôn toàn bộ sản phẩm của Bunny à? Bên này cũng sắp chiếu phim của anh ấy, gần đây hình như anh ấy rất nổi tiếng thì phải."

Giang Nhiễm gật đầu: "Lần trước anh ấy về thành phố A, Nghiêm Hoan Hoan còn kéo tớ đi đu sân bay, nhiều fan lắm đấy."

"Cái gì???" Triệu Kha như nghe được tin tức gì khủng bố, vô cùng bất ngờ nhìn Giang Nhiễm, "Thế mà cậu còn đi đón minh tinh ở sân bay?"

"…. Là Nghiêm Hoan Hoan kéo tớ đi." Cô nhấn mạnh mấy một lần nữa.

"Không nhận ra luôn đó." Triệu Kha ngó lơ lời giải thích của cô, ánh mắt nhìn cô đầy mờ ám, "Không ngờ sức quyến rũ của Phong Kính lớn đến như vậy."

"…" Giang Nhiễm từ chối đàm đạo đề tài này với cô ấy, "Tớ đã in đơn đặt hàng dự tính ra rồi, cậu mau đi mua đồ đi.

"Bởi vì hôm nay mang theo hai cái vali rỗng nên hai người đi dạo bên ngoài một lát, về đến chỗ ở của Triệu Kha thì đã qua 12 giờ. Giang Nhiễm và Triệu Kha sửa soạn qua loa kết quả chiến đấu hôm nay một chút, sau đó bắt đầu nấu nồi lẩu nhỏ trong phòng. Đã qua vài tiếng đồng hồ từ khi ăn bữa sushi lúc chiều, Giang Nhiễm và Triệu Kha đều hơi đói rồi. Đương nhiên nồi lẩu nhỏ không phải rất nhiều, Triệu Kha khó chịu vì đồ ăn quá ít, lại lấy một ít đồ ăn trong tủ lạnh ra, cắt xong thì bỏ hết vào nồi lẩu."Ôi, lâu lắm rồi chưa ăn lẩu, khẩu vị ở đây nhạt muốn chết luôn!

"Triệu Kha bưng bát, dùng đũa gắp đồ ăn như bay. Giang Nhiễm thấy thế mới nhắc nhở:"Cậu ăn từ từ thôi, vừa nấu xong, nóng lắm đấy."

Cô vừa nói xong, Triệu Kha đã nóng đến mức "ai da" một tiếng: "Sao cậu không nói sớm với tớ…."

"… Được rồi, tớ không giành với cậu, cậu cứ từ từ mà ăn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!