Kăply hí hửng reo lên khi nhác thấy bộ râu quai nón quen thuộc lấp ló sau lưng Suku.
Bọn trẻ lập tức đổ xô lại và đúng như tụi nó phỏng đoán, chiếc thảm bay cũ xì của gã Mustafa đang cuộn mình trên bãi cõ phía sau bụi cây, nom như một con mèo khổng lồ bẩn thỉu đang nằm ngủ.
- Tao phải mò đến cái hang chuột của lão Alibaba năn nỉ đến gãy lưỡi, chú Mustafa mới chịu lái thảm ra khỏi nhà đó, K"Tub. – Suku nhăn nhó nói nhưng giọng điệu không giấu vẻ khoe khoang.
- Tôi thiệt là ớn quá, các cô các cậu à. – Gã tài xế lái thảm gật đầu xác nhận. – Cái vụ hôm trước, mỗi lần nhớ lại tôi vẫn còn muốn són ra quần.
Như chứng minh mình vẫn còn sợ, nói xong Mustafa dáo dác nhìn lên bầu trời và nét vui mừng lộ rõ trên khuôn mặt ngăm ngăm của gã khi không có chiếc chổi bay khả nghi nào bay lượn trên đó.
- Tôi đã hứa với chú rồi mà, chú Mustafa. – Suku trấn an gã tài xế. – Lần này, tụi tôi không cần bay tuốt lên mây. Chỉ bay rất thấp. Phải nói là thấp lè tè. Bay rà rà giữa các lùm cây để bám theo một đứa bạn thôi. Chú bay như thế thì hổng ai phát giác ra chiếc thảm của chú đâu.
- Thì chính vì cậu hứa như vậy, tôi mới ra đây đó chớ.
Vừa nói, gã Mustafa vừa thận trọng giũ tấm thảm và sè sẹ trải ra.
- Các cô các cậu trèo lên đi. Nhớ nhẹ nhàng một chút. – Gã nói, không rõ thiệt tình hay hăm dọa. – Bữa trước tôi lính quýnh lủi vô gốc cây, tấm thảm bị rách một miếng tổ chảng, tôi phải vá lại mấy ngày mới xong đó.
Bọn trẻ lần lượt leo lên thảm.
Nghĩ đến chuyện tấm thảm đang bay có thể bất thần rách toát, đứa nào cũng cố nhẹ chân mặc dù đi đứng rón rén là chuyện cực kỳ khó khăn với những đứa hiếu động như Kăply hay K"Tub.
Mustafa là người sau chót ngồi vào chỗ.
Gã đặt mình xuống ngay mép thảm, loay hoay xếp cái thân hình dềnh dàng lại cho gọn, hắng giọng nói:
- Ngồi cẩn thận nha.
Nhưng gã chưa kịp ra lệnh cho tấm thảm nhấc mình lên, những tiếng kêu rối rít đã bất thần ập vô tai mọi người:
- Khoan đã!
Chờ tụi này với!
Như bị roi quất ngang lưng, gã Mustafa giật nảy người, mặt tái xanh, nhấp nhỏm như muốn bỏ chạy.
Suku nhanh tay chộp lấy vai gã:
- Đừng sợ! Bạn tụi này đó.
Quả thực, trước ánh mắt ngỡ ngàng của bọn Êmê, từ đằng xa Mua, Tam, Bolobala và Kan Tô đang lao tới như một cơn lốc.
- Trời đất, bạn đi đâu thế Mua? – Kăply cười khổ, trong một phút mặt nó bỗng héo đi.
- Bạn hứa là sẽ không giấu tôi bất cứ chuyện gì, bạn có nhớ chút xíu nào không, K
"Brêt? Mua trả lời Kăply bằng một câu hỏi vặn mà cái giọng điệu hờn trách lộ liễu của nó khiến thằng này chỉ muốn cắt cái mặt liệng quách đi cho đỡ ngượng. - Các bạn đi đâu thế, K"Brăk?
Kan Tô hỏi, hoàn toàn vì tò mò, nhưng trong tình cảnh đó Kăply không thể không nhìn nó bằng ánh mắt biết ơn sâu sắc.
- Tụi này… tụi này…
Nguyên ấp úng như đứa học trò không thuộc bài, phân vân không biết có nên nói thật với tụi này hay không.
- Thôi, các bạn lên thảm đi! – Êmê thở dài. – Dù sao thì tất cả chúng ta cũng đã từng sát cánh bên nhau trong những khoảng khắc kinh khủng khi đối đầu với Baltalon.
Lý lẽ của Êmê hợp lý đến mức cả bọn cảm thấy nếu bỏ tụi Kan Tô lại trong lúc này là chuyện thật trái với lương tâm, vì vậy mà chẳng đứa nào tỏ ý ngăn cản khi Mua, Tam, Bolobala và Kan Tô lục tục leo lên tấm thảm chật ních đến mức từng đứa phải co mình lại và ép sát vào nhau một cách khổ sở.
Chỉ có tài xế Mustafa là không hài lòng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!