Thẩm Không móc chìa khóa trong túi tiền ra, mở cửa phòng.
Một luồng không khí cũ kĩ và vẩn đục đánh thẳng vào mặt, tro bụi và khí vị mục nát mơ hồ hỗn loạn như lâu chưa được quét tước.
Anh giơ tay sờ soạng mặt tường chốc lát, bật đèn lên.
Cái đèn nhàn nhạt trên đỉnh đầu theo tiếng sáng lên, chiếu sáng gian nhà đen kịt trước mắt, trong phòng lộn xộn, quần áo bẩn chưa giặt chất đống trên sô pha và mặt đất, sàn nhà và mặt tường đều cực kỳ bẩn, đầy ắp túi đựng rác và cơm hộp chưa vứt đặt trên bàn, phòng trọ vốn không lớn trông càng thêm chật chội.
Hình như nguyên chủ không phải người có kỉ luật.
Thẩm Không vượt qua rác rưởi và quần áo bẩn chồng chất trên mặt đất, kéo cửa sổ ban công ra, làm mới không khí bị đưa vào không gian kín này.
Anh trông có vẻ như tùy ý đi lại trong phòng nhưng vị trí ánh mắt rơi xuống dường như lại tinh chuẩn và nghiêm mật vĩnh viễn, phảng phất mỗi một động tác đều phải suy tính cặn kẽ.
Chẳng qua là dạo quanh một vòng vô cùng đơn giản, trong lòng Thẩm Không đã nắm được hình tượng của nguyên chủ.
—— Hư vinh, ích kỷ, có dã tâm, trình độ văn hóa không cao.
Anh ngồi xuống sô pha, móc điện thoại ra, lật xem người liên hệ trong điện thoại và lịch sử trò chuyện của nguyên chủ với bọn họ.
Lịch sử trò chuyện của Mạnh Minh Hiên có thể sử dụng tám chữ để khái quát:
Tâng bốc nịnh bợ, xu phụ lấy lòng.
Cậu ta dùng mọi cách để có thể bắt lấy cơ hội leo lên trên, vắt hết óc tìm kiếm khả năng hấp thụ ánh sáng.
Thẩm Không thấy loại người này không ít.
Anh tắt ứng dụng chat đi, lên mạng tìm những clip nguyên chủ tham diễn web drama và vai quần chúng —— Cũng không khó tìm, nguyên chủ lưu hết hình ảnh mình xuất hiện trong bookmark điện thoại, thậm chí còn có một số đoạn phỏng vấn offline bên cạnh.
Thẩm Không rũ mắt nghiêm túc quan sát một cách cẩn thận, ánh sáng trên màn hình thay đổi chiếu lên gương mặt anh, nhảy lên trong đôi mắt đen nhánh của anh.
Nếu quyết định tìm hiểu mục đích thực sự của cái gọi là phòng làm việc uốn nắn tam quan này, thì Thẩm Không phải tận lực ở lại thế giới này càng lâu càng tốt, mới có cơ hội tìm ra sự thật.
Cho nên lần này anh phải tránh xuất hiện nguy cơ lần trước, để ngăn hệ thống đẩy anh ra khỏi dòng thời gian một lần nữa.
Trước nay anh đều là hoặc không làm, hoặc là làm tốt nhất.
Muốn sắm vai một người thay thế hoàn hảo chưa bao giờ là chuyện dễ dàng, Thẩm Không cũng đã gặp phải một nhiệm vụ yêu cầu anh phải hòa nhập hoàn toàn vào một nhân dạng mới, nhưng về cơ bản đòi hỏi phải được đào tạo và chuẩn bị trước ít nhất ba tháng.
Bắt đầu từ những chi tiết nhỏ nhất — cho dù đó là cách nói chuyện, ngôn ngữ cơ thể, cách phát âm và ngắt nghỉ, tất cả đều là điểm mấu chốt.
Lần này thời gian thật sự hơi căng, nên Thẩm Không chỉ có thể tiến hành bắt chước dưới điều kiện có hạn.
Đúng lúc này, trên màn hình điện thoại đột nhiên nhảy ra tin nhắn nhắc nhở, là người tên anh Sài gửi tới:
"Minh Hiên, tối nay cậu đến chỗ đạo diễn Vương à?"
Thẩm Không nhớ rõ anh Sài này là người đại diện của Mạnh Minh Hiên, nguyên chủ của công ty nhỏ, dưới tay một người đại diện có vài người, Mạnh Minh Hiên và nghệ sĩ nhỏ cùng loại, bình thường rất ít khi chú ý đến hành tung sinh hoạt bên ngoài lịch trình làm việc.
Anh dừng một chút, click mở bong bóng chat của hai người.
Anh chưa kịp trả lời gì đã thấy đối diện gửi tin nhắn mới:
"Nếu chưa khởi hành thì đừng đi, chỗ anh có một cơ hội tốt vừa hay phù hợp với cậu, anh cảm thấy lần này cậu có hy vọng rất lớn đó, đợi chút anh lái xe tới dưới nhà đón cậu, bao giờ tới gọi điện thoại cho cậu nhá."
Thái độ lần này với lịch sử trò chuyện trước kia có vẻ đặc biệt thân thiện.
Thẩm Không hơi nheo mắt lại, dùng giọng điệu của Mạnh Minh Hiên trả lời:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!