Chương 24: Đi vào, nằm xuống, cởi quần áo ra

…Anh Hàn, anh Hàn?

Hàn Lệ đột nhiên hồi thần lại, quay đầu nhìn về phía giọng nói phát ra: Hả?

Triệu Quân lặp lại một lần: Ý anh như thế nào?

Hàn Lệ nhíu mày: Ý gì như thế nào?

Khóe mắt Triệu Quân giật giật, cũng không dám đưa ra ý kiến gì bất đồng, chỉ báo cáo tiến triển công việc vừa nãy lại lần nữa.

Là tiến triển ở sòng bạc bên kia.

Việc tính toán tiến hành rất suôn sẻ, tuy vẫn chưa lấy được sổ sách nhưng chênh lệch lợi nhuận của sòng bạc so với báo cáo đã tính được tám chín phần mười, hơn nữa trong tay bọn họ còn mấy thủ hạ của PUZZEL xâm nhập vào đó trước kia nữa, thậm chí không cần sử dụng quá nhiều thủ đoạn là có thể bắt được cái tổ chức có sơ hở thật lớn lại tham lam thành tính này một cách hợp pháp.

Hàn Lệ thờ ơ gõ nhẹ ngón tay trên mặt bàn, ngay lúc Triệu Quân lo lắng mình có phải báo cáo lại không, hắn đột nhiên mở miệng hỏi:

"Phía Đông thì sao? Có động tĩnh gì không?"

Triệu Quân ngẩn người, cẩn thận suy nghĩ, trả lời:

"Ừm… Hình như không có, hơn nữa căn cứ theo lời những người phía Tử Du nói, bên kia hình như đang thắt chặt?"

Hàn Lệ nhíu mày.

Hắn không phải lo lắng bên Vương Duệ Thành, người đó có ánh mắt thiển cận, đầu óc vụng về, chỉ cần hơi tác động một chút là có thể dễ dàng hạ bệ, mà sòng bạc của gã lại có thể ở đứng sừng sững mười năm không ngã ở đây, hiển nhiên không liên quan gì nhiều đến trình độ kinh doanh của Vương Duệ Thành, mà là công lao của chỗ dựa sau lưng gã.

Nhưng dựa theo khu vực thế lực của Hàn Lệ bao trùm bây giờ, rất khó chạm đến phạm vi ngoài tỉnh ——

Đặc biệt là trên tiền đề Hàn Lệ bỏ qua toàn bộ thành phố A để tránh chạm vào thế lực nhà họ Hàn.

Từ ngày hành động liều lĩnh ở PUZZEL một lần, chúng nó lại yên lặng như chưa từng lộ diện.

Không biết vì sao… Hàn Lệ luôn có linh cảm không lành mơ hồ trong lòng.

Triệu Quân thử gọi hắn một tiếng: Anh Hàn?

Hàn Lệ nâng mắt lên, dưới đáy mắt sâu thẳm chớp động ánh sáng nhàn nhạt, giọng nói nặng nề:

"Làm theo kế hoạch, đẩy đổ nó."

Hy vọng lần này hắn ép sát từng bước, có thể buộc người chơi mới vào bàn kia lộ ra chút sơ sót.

Triệu Quân gật gật đầu, đột nhiên nhớ tới cái gì, tiếp tục hỏi:

"Đúng rồi, mấy tên xông vào PUZZEL trước đó, không biết nên xử trí mấy tên lưu manh như thế nào?"

Cậu ta ngừng một chút, cẩn thận hỏi:

"Em nhớ… một trong số đó hình như là… cha của bạn anh?"

—— Hàn Lệ cũng nhớ.

Lúc trước hắn nghe được tám chín phần mười cuộc đối thoại giữa Trình Thần và Trình Trạch Khang, hơn nữa cuộc điều tra Trình Thần trước đấy, cũng giới thiệu chi tiết hành động của Trình Trạch Khang trong quá khứ hành động giới thiệu rõ ràng.

Mỗi khi Hàn Lệ nghĩ đến những tổn thương Trình Thần đã từng trải qua, một luồng lệ khí khó có thể thư giải sẽ dâng lên trong lòng hắn, làm hắn hận không thể trả thù người đàn ông đó gấp trăm lần.

Nhưng… có một số quyết định, cần tự Trình Thần đưa ra.

Hàn Lệ kìm nén sự thô bạo trong lòng mình xuống, ngước mắt nhìn Triệu Quân đứng trước mặt mình chờ câu trả lời, dặn dò:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!