Chương 9: Làm sao sói có thể yêu con mồi của mình được?

Edit: Minh An

Thỏ cố gắng tìm nguyên nhân sói khác thường mấy ngày liền. Nhưng khổ nỗi sức mạnh của địch và ta quá chênh lệch nên nhiều lần nó đều bị con sói đáng ghét kia dùng vuốt để đàn áp.

Nếu là mấy tháng trước, chắc chắn thỏ sẽ không rên một tiếng rồi từ bỏ.

Nhưng bây giờ đã khác. Nó đã sớm được sói chiều tới mức dám ngồi lên đầu sói để la um sùm, làm gì còn sợ dáng vẻ bên ngoài hung dữ nhưng bên trong hiền lành của sói?

Thỏ càng nghĩ càng không ngủ nổi. Nó ngồi hẳn dậy.

Sau khi mùa đông đi qua, trời ngày càng ấm hơn, cửa hang trụi lủi cũng dần được màu xanh bao lấy.

Thỏ nghĩ mãi không ra lý do, nó nhìn chằm chằm ánh trăng bên ngoài cửa hang, cuối cùng quay đầu trừng mắt nhìn con sói ngủ cách nó rất xa, giận tím mặt.

Sói thật sự rất quá đáng.

Ngày càng ngủ xa thỏ hơn, cứ như không thể ngửi nổi mùi thỏ!

Trên người thỏ có mùi gì khó ngửi tới vậy ư?!

… Hình như cũng mấy ngày rồi thỏ chưa tắm thật.

Nghĩ tới đây, thỏ hơi do dự, nó nhìn xung quanh như có tật giật mình, khẽ khàng cúi đầu xuống để ngửi nhưng chỉ ngửi thấy mùi cỏ tươi mát.

Cũng không khó ngửi lắm.

Chẳng lẽ mũi sói thính hơn mũi nó ư?

Thỏ chần chờ một lát, cuối cùng nó cũng hạ quyết tâm, yên lặng chuồn ra bên ngoài tìm một con sông nhỏ để tắm một lúc.

Đang tắm, bỗng nhiên nó nghe thấy có tiếng gì xuống nước. Hai tai dài của thỏ dựng đứng lên vì giật mình. Nó không khỏi ngừng thở.

Ngày càng có nhiều cái gì đó xuống nước. Dòng nước lay động đập vào người nó, bộ lông màu trắng nổi lềnh phềnh trên nước.

Thỏ tránh phía sau một tảng đá, cẩn thận thò đầu ra ngoài xem xét. Nương theo ánh trăng nhìn thứ gì đó, lòng nó trùng xuống.

Đó là một bầy sói nhỏ.

Thỏ chỉ nhìn qua. Ở đó có chừng bốn năm con sói, con đi đầu trông hơi quen mắt, khá giống con sói xám có sẹo trên mặt mà trước đó lúc sói đen dẫn nó tới sông tắm nó đã thấy.

Con sói xám ấy vừa dữ lại vừa ghê, tối như này vượt địa bàn chạy tới đây chắc chắn là có mang ý xấu.

Tim thỏ càng đập mạnh hơn, nó dựa chặt người vào cục đá. Nó vừa sợ bị phát hiện, vừa sợ đám sói kia có ý xấu nên nóng lòng chờ im ở đó vài giây. Cuối cùng nó vẫn đi ra khỏi phía sau của tảng đá, định nương theo bụi cỏ để lặng lẽ đi theo dõi xem bầy sói kia định làm gì.

Đang lúc nó do dự, bầy sói phía trước đã đi được khá xa, thỏ đang định nhanh chóng theo sát thì bỗng một chiếc vuốt sói giáng từ trên trời xuống, trực tiếp nhấc từ đằng sau cổ thỏ.

Tim thỏ như ngừng đập, nó run rẩy ngẩng đầu lên, đôi tai dài của nó cụp xuống.

Sau đó nó nhìn thấy đôi mắt hai màu ngay trước mắt mình.

Trái tim suýt nhảy ra ngoài của thỏ về vị trí cũ, sau khi lấy lại tinh thần, nó bất chấp tất cả đấm loạn vào mặt của con sói trước mặt.

Đồ tồi! Vừa rồi nó dọa thỏ sợ suýt chết luôn! Thỏ còn tưởng là bầy sói kia phát hiện ra thỏ!

Đồ tồi! Đồ tồi! Đồ tồi!

Sói đen: …

Bầu không khí ban đêm trong lành hơn ban ngày nhiều, mùi hương độc đáo quen thuộc kia ập thẳng vào mặt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!