Chương 5: (Vô Đề)

"Xin lỗi vì hôm qua tôi hơi lớn tiếng với Phương Thành An, từ giờ tôi theo anh ấy!"

"Ánh ấy thật chân thành quá, tôi khóc luôn rồi…"

"Khoan đã! Không ai theo chị Lam của tôi sao?!"

Ngay lập tức, hàng loạt dòng chữ màu xanh – màu ủng hộ của Bối Lam – bắt đầu tràn ngập màn hình.

"Ai gọi chị vậy?"

"Ai gọi tên chị thế?"

...

Dư Vi không biết bị kích động gì, đột nhiên lao tới đẩy tôi, nhưng bị Lục Minh Thâm chắn lại.

Cô ta như phát điên, gào ầm lên:

"Bối Lam! Cô tưởng cô giỏi lắm hả? Dựa vào đâu mà cô có quyền đứng ở trên cao để phán xét tôi?!"

Rồi cô ta bắt đầu đạp phá đồ đạc:

"Cút hết đi! Cái hang này là tôi tìm ra! Mấy người không được ở đây nữa!"

Tôi chỉ đứng nhìn cô ta phát rồ.

Sau đó, lặng lẽ thu dọn đồ.

"Như cô mong muốn."

Lục Minh Thâm cầm giúp tôi túi đồ, bước ra trước: "Đi thôi."

Phương Thành An cũng chọn rời đi cùng chúng tôi.

Lý Thanh và Dư Vi ở lại trong hang, vừa thấy chúng tôi bỏ đi, cả hai liền lao vào tranh giành chỗ ăn còn sót lại, ăn như chec đói.

Chúng tôi dừng lại ở một khu đất cao ráo, chỗ này là tôi đã để mắt từ hôm qua rồi, ở đâu cực kì thích hợp để dựng nhà gỗ.

Tôi nói ý định với họ.

Không nói hai lời, cả hai xắn tay áo lên đi kiếm cây gỗ, không một tiếng phàn nàn.

Tôi đứng nhìn mà không khỏi cảm khái.

Mấy hôm trước, hai người này…

Một người là Tam kim ảnh đế, được nhận giải nhiều đến mỏi tay.

Một người là idol chuyển nghề thành công, đang nổi như cồn.

Vậy mà giờ đây… Mặt mũi lấm lem, tay cầm rìu đi đốn củi cho tôi.

Quá viễn tưởngmà.

Còn hơn cả phim khoa học viễn tưởng.

Trong lúc họ đi tìm gỗ, tôi tranh thủ kiểm tra bẫy đặt trong rừng sáng nay.

Vận may không tệ hôm nay chúng tôi bắt được một con gà rừng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!