"Đập chec cái thằng cầm thú đó đi! Tức không chịu nổi!"
Khi Lý Thanh tỉnh lại, hắn đã bị tôi trói gô lại trong hang.
Mọi người đã trở về.
Tôi chẳng giải thích gì, chỉ lặng lẽ làm sạch mớ cá tôi bắt được rồi đem đi nướng.
Lúc chia đồ ăn, tôi lôi Lý Thanh lại.
"Tôi bắt được cá, tôi đào được khoai, tôi cũng là người tìm được sắn rừng. Thì tôi sẽ là người chia phần. Có ai có ý kiến gì không?"
Lục Minh Thâm nhún vai cười nhẹ.
Phương Thành An lắc đầu.
Tôi cầm một miếng sắn nướng, ngồi xổm trước mặt Lý Thanh: "Muốn ăn không?"
Hắn và Dư Vi đã đói hai ngày, vừa ngửi thấy mùi đồ ăn liền nuốt nước bọt.
Chưa kịp nói, Dư Vi đã bò tới: "Tôi muốn ăn…"
Tôi cười tươi rói: "Cô chờ xíu đi, chưa đến lượt cô đâu."
Chờ chho đến khi Lý Thanh gật đầu.
Tôi gằn từng chữ:
"Vậy thì khai hết ra những việc từ lúc vào nghề đến giờ, mày đã quấy rối, xâm hại bao nhiêu nữ nghệ sĩ, trợ lý, hay ai khác. Nơi nào, thời điểm nào, làm gì nói rõ cho tôi."
Hắn khựng lại một chút. Nhưng do quá đói, nghĩ rằng ở đây chẳng có ai, liền buông xuôi tất cả:
"Tháng 3 năm 2019, trong phòng trang điểm, tôi sàm sỡ trợ lý của mình."
Tôi gật đầu nhìn hắn
"Không chỉ một lần. Cô ấy sau đó trầm cảm, nghỉ việc."
"Đầu tháng 1 năm 2019, trong thang máy công ty…"
"Tôi đã sàm sỡ cô."
"Tôi nhớ mà." Tôi gật đầu. "Tiếp đi."
"Cuối tháng 7 năm 2020, sau buổi concert, tôi chuốc thuốc mê một fan nữ, sau đó…"
Tôi nói nốt phần còn lại:
"Sau đó cô ấy /t/ự/ s/á/t. Vì thiếu bằng chứng, vụ đó chẳng ai điều tra ra mày cả."
Giọng hắn nhỏ dần:
"Vừa rồi, bên bờ suối… tôi quấy rối cô…"
Tôi đưa tay lắc ngón trỏ:
"Cho tôi phổ cập pháp luật xíu nè: cái đó gọi là h/i/ế/p dâm không thành."
Cư dân mạng xem livestream hoàn toàn bùng nổ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!