Ban ngày nóng chảy mỡ, nhưng rừng sâu chênh lệch nhiệt độ lớn, ban đêm rét buốt.
Lục Minh Thâm đang ôm tay, chau mày, ngủ cũng chẳng yên.
Chắc chắn là cố tình nằm đó để chắn gió cho tôi.
Đồ ngốc này…
Tôi nhìn anh, trong lòng bỗng thấy… hơi khó tả.
"Sao vậy?"
Anh đột nhiên lên tiếng, mắt vẫn nhắm, nhưng môi hơi nhếch lên:
"Tôi biết tôi ngủ cũng rất điển trai, nhưng em nhìn tôi lâu vậy không sợ bị mê hoặc à?"
Tôi bật cười:
"Đẹp trai thật đấy ảnh đế, tôi suýt thì bị anh quyến rũ rồi."
Nói xong tôi quay người ngủ tiếp.
Nhưng trong tầm mắt lướt qua, tôi thấy vành tai đỏ lên của Lục Minh Thâm đang quay lưng về phía tôi.
…
Tôi có nói gì quá đáng đâu nhỉ!
Chúng tôi ở rừng được năm ngày.
Sang ngày thứ sáu, tôi tìm được một đám nấm ăn được, còn bắt được ít ếch ở suối.
Nghĩ bụng đang có tín hiệu, có pin, bèn bật livestream, khoe món "ếch hầm nấm" chuẩn cơm mẹ nấu.
Ai ngờ vừa mở livestream thì phòng phát nổ tung.
"Bối Lam! Em tới rồi đây!"
"Bối Lam Bối Lam Bối Lam!!!"
"Aaaa chị ơi em tới rồi!!!"
…
Từ sau vụ Kevin xác nhận thân phận, tôi cũng chẳng giấu diếm gì nữa.
Lần này càng thẳng thừng hơn, vừa live vừa nấu ăn, vừa tán gẫu vừa đảo nấm.
"Vai bị sao thế?"
Giọng Lục Minh Thâm vang lên sau lưng.
Anh vừa đi kiểm tra bẫy cá về.
Tôi sờ lên vai sau đau nhói.
Chắc là lúc bắt ếch bị ngã, trầy da.
Tôi lơ đễnh:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!