Chương 27: (Vô Đề)

Sau khi đăng Weibo được năm phút, hai chữ "Thâm Ngải" lúc nãy còn đứng ở vị trí hai mươi lăm trên thanh tìm kiếm ngay lập tức nhảy lên vị trí đầu tiên. Ngay sau đó rating của tập hai "Đường đến phía Tây" cũng tăng cao, ở vài phút cuối cùng mạnh mẽ bứt phá vượt qua tập một, phá vỡ kỷ lục của chính mình.

Mãi đến ngày hôm sau sức nóng mới giảm từ "Siêu hot" xuống "Hot".

Các bài đăng liên quan đến chủ đề "Nhóm Thâm Ái" đã tăng lên đến hơn một triệu, bấm vào xem có thể thấy được cảnh tượng tưng bừng như mừng năm mới.

"Tôi tuyên bố "Bạn nhỏ" là biệt danh ngọt ngào nhất năm nay, mọi người không có ý kiến gì chứ!"

"Trời má ơi Giang Lưu Thâm cưng người ta quá, thấy bạn nhỏ bị chửi lập tức đăng Weibo, quá cứng rắn! Trước kia tôi vẫn cho rằng anh ta là tên phong lưu, tôi có mắt như mù hu hu hu!"

"Ngày hôm qua tôi còn là fan only, mong chờ anh Thâm sớm ngày tìm được cô gái trẻ đẹp ngực to mà mình yêu thích, hôm nay tôi đã dập đầu trước Thâm Ái đến hôn mê..."

"Fan only luôn nè, tôi cũng bất ngờ lắm, rốt cuộc Hạ Hi Ngải có xuất thân gì vậy? Đây là lần đầu tiên tôi thấy anh Thâm tự mình ghép couple, chẳng lẽ là sự thật ư?"

"Team ngủ sớm vừa dậy đã thấy thế giới này đảo lộn hết rồi, sao hai ổng nửa đêm lại cùng ở nhà ông Thâm xem chương trình vậy? Sao bài đăng trên Weibo của ông Thâm lại có giọng điệu cưng chiều như vậy? Ổng còn là ông Thâm mà tôi biết không?"

"Tôi cũng trợn tròn mắt. Giang Lưu Thâm, rốt cuộc ông đã làm gì với thiên thần nhà chúng tôi vậy hảaa? Sao cậu ấy lại nói ra hai chữ "Cút đi" này chứuuu? Thương tiếc bạn nhỏ này một chút đi ah ah ah!"

"Đành trơ mắt nhìn thiên thần nhà mình bị lão sói xám tha đi hu hu hu, Giang Lưu Thâm, nếu ông dám bắt nạt cậu ấy thì người mẹ vợ này tuyệt đối sẽ không buông tha ông đâu!!!"

"Mấy cô đã xem phần giới thiệu của tập tiếp theo chưa? Không ngờ Hi Ngải lại là trẻ mồ côi trời ạ, thật sự hi vọng anh Thâm sẽ đối xử với cậu ấy thật tốt, tôi thấy được thái độ của Hi Ngải đối với anh Thâm rất khác so với mọi người."

Giang Lưu Thâm dùng acc clone để xem Weibo, nhìn thấy bình luận này thì vui mừng trong lòng, thuận tay like một cái.

"Có phải thái độ của Hạ Hi Ngải đối với anh không giống với hai đứa không?"

Giang Tiểu Phù đang ăn sáng đáp: "Hả?"

Giang Lưu Thâm nâng cốc cà phê: "Nghe fan nói làm cho anh hơi tò mò."

"À, cũng đúng đó, hôm qua em ấy lịch sự khách sao với em và Lê Lạc lắm, nhưng với anh thì em ấy có vẻ không kiên nhẫn nổi, chứng tỏ người ta chê anh lắm."

"Chính xác hơn thì cậu ấy ở trước mặt anh là thoải mái nhất, tự nguyện thể hiện tính cách thật của mình." Giang Lưu Thâm rất là đắc chí.

Giang Tiểu Phù dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm vào anh mình trong chốc lát, bỗng nhiên nói: "Anh, anh không cảm thấy thái độ của anh đối với

em ấy cũng rất khác so với mọi người sao?" "Ồ? Nói rõ xem nào."

"Ngoại trừ Lê Lạc thì đây là lần đầu tiên anh nói cho người trong giới nghe về quan hệ của tụi mình đúng không? Hơn nữa mới quen biết chưa được bao lâu mà đã muốn ký hợp đồng với em ấy rồi, anh tin tưởng em ấy thế à?" Động tác lắc cốc cà phê của Giang Lưu Thâm chợt dừng lại một chút.

"Còn nữa, đến em cũng sắp phát cuồng vì hành động của anh chứ nói gì là fan của anh." Giang Tiểu Phù nói tiếp: "Tự mình ghép couple giúp người ta hot? Anh có phải là anh trai của em không vậy? Từ trước đến giờ anh của em rất khinh thường loại chuyện này, sao anh lại bằng lòng làm vì Hạ Hi Ngải?"

Giang Lưu Thâm trầm ngâm một lát: "Anh thấy cậu ấy rất đơn thuần, trước kia còn chịu nhiều cực khổ như vậy nên hơi đau lòng cho cậu ấy, có thể giúp đỡ thì đương nhiên anh sẽ giúp, dù sao cũng chỉ là tiện tay mà thôi." Giang Tiểu Phù mấp máy môi, rốt cuộc vẫn nhịn không được hỏi ra miệng: "Anh, anh sẽ không coi em ấy giống như Phương Mậu chứ?"

Sắc mặt của Giang Lưu Thâm lập tức trầm xuống: "Không, em đừng nói nhảm."

"Không có là tốt rồi, hoàn cảnh của hai người họ rất giống nhau, em còn tưởng anh vì lý do này mới tốt với em ấy như vậy..."

"Chỉ có hoàn cảnh giống nhau thôi, anh chưa bao giờ nhầm lẫn giữa hai người đó."

Hạ Hi Ngải hoàn toàn không giống với Phương Mậu, trong lòng Giang Lưu Thâm đương nhiên biết. Nếu như rơi vào vũng bùn, cậu ấy chắc chắn sẽ tìm mọi cách để thoát ra. Cho dù bản thân có vì rơi vào bùn mà trở nên bẩn thỉu, bị tất cả mọi người vứt bỏ xa lánh, cậu ấy cũng sẽ đạp lên vũng bùn ấy mà tiếp tục đi về phía trước chứ không phải để cho chính mình càng ngày càng lún sâu, nhấn chìm bản thân trong đó.

Chắc chắn lúc còn bé cậu ấy đã được bảo vệ rất tốt, nội tâm mạnh mẽ sáng rực như ánh mặt trời mới có thể tự tỏa sáng trong bóng tối, xua tan hết thảy những u ám trong cuộc đời. Dù cho lại gặp phải bất hạnh hay đau đớn gì, cậu cũng không đóng kín nội tâm mình lại, mỗi lần được đối đãi chân thành thì lập tức hồi đáp lại bằng tất cả tấm lòng và sự tin tưởng của mình.

Đơn thuần mà dũng cảm.

Bạn nhỏ đáng quý như vậy xứng đáng được bảo vệ và yêu thương, xứng đáng nhận được tình cảm của tất cả mọi người.

Giang Tiểu Phù nhẹ nhàng thở ra: "Hơn một năm rồi, tất cả đều là những chuyện đã qua, anh cũng nên sớm quên hết đi, nói cho cùng cũng không phải là lỗi của anh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!