Tiếng gió bên tai thổi vù vù, Chân Chu cảm thấy bản thấy bản thân mình đang cưỡi mây đạp gió, nhắm chặt hai mắt, không dám cứ động, chốc lát sau, nàng lấy hết dũng khí mở mắt ra, phát hiện chim ưng mang nàng lướt qua Tang Chi Cốc, nhìn xuống bên dưới, dòng nước đen ngòm, sóng lớn ồn ào, mây mù bao phủ xung quanh, bên bờ Tây có rất nhiều người đợi qua sông, từ trên cao nhìn xuống, đám người ấy nhỏ bé như đàn kiến.
Gió to thổi cả người nàng khẽ lay, giống như lúc nào cũng có thể rơi xuống, nàng không dám nhìn kỹ, bủn rủn chân tay, thu đuôi rắn lại, ổn định cơ thể rồi mới yên lặng.
Tòa thượng cảnh tiên sơn kia, người đời đều nghĩ qua Tang Chi Cốc rồi sẽ tới, nhưng qua Tang Chi Cốc rồi mới biết, thực ra tòa thượng cảnh ấy xa không tưởng được.
Bạch ưng bay một ngày một đêm mới tới được, sáng sớm hôm sau, tiếng gió bên tay đã nhỏ đi, tốc độ bay của bạch ưng cũng chậm lại
Nàng mở mắt ra nhìn, thấy ở nơi không xa, trên núi Bích Phù mặt trời đã mọc, tươi sáng rực rỡ, Lăng Tiêu Ngọc Điện mơ mơ hồ hồ.
Nàng biết, nơi đó chính là Hồng Quân Thượng Cảnh mà bao nhiêu người tu tiên mơ ước.
Người nàng chờ đợi năm trăm năm đang ở đó.
Bạch ưng là linh thú, đạo hạnh hơn mấy ngàn năm, mặc dù bay liên tục một ngày một đêm cũng không thấy mệt mỏi.
Chân Chu khác với nó, nằm dưới móng vuốt bạch ưng lâu như vậy, vô cùng mệt mỏi, nhưng giây phút này, tất cả mệt mỏi đều tan thành mây khói, nàng mở to hai mắt, nhìn về tiên sơn càng ngày càng gần, trong lòng vô cùng kích động.
Bạch ưng giống như cảm nhận được nỗi lòng của nàng, kêu một tiếng, bay nhanh về phía trước, trong nháy mắt, bạch ưng đã bay đến tiên sơn, xoay người mấy vòng, nó hạ cánh, để Chân Chu trong sân cỏ, sau đó vỗ cánh bay tới hướng khác.
Chân Chu nhìn theo bóng dáng bạch ưng trong mây, lấy lại bình tĩnh rồi nhìn về phía xa.
Bây giờ vẫn còn sáng, ở sườn núi xa mấy dặm kia, mây mù lượn quanh, cỏ ngọc kỳ hoa bên cạnh tỏa ra mùi thơm, bên cạnh không có một bóng người, bốn bề yên tĩnh, bên tai chỉ còn tiếng nước chảy róc rách, không còn âm thanh nào nữa.
Chân Chu không dám thở mạnh, đang nhìn xung quanh bỗng nhiên truyền tới một tiếng chuông.
Âm thanh rõ ràng, kéo dài mãi vẫn chưa ngừng, bay theo gió, không nhanh không chậm, vang vọng bốn phía, giống như vang lên tận trời, đánh thức cõi trần.
Theo âm thanh này, mặt trời bỗng nhiên mọc lên từ sau núi, chim vỗ cánh bay về rừng phát ra âm thanh, khắp núi non, muôn thú cũng bắt đầu thức giấc.
Tất cả đột nhiên thức giấc, tỉnh lại từ trong mơ.
Chân Chu quay đầu lại, thấy xa xa có người, trong ngọn núi trùng điệp hiện ra một cánh cửa, sau cánh cửa là cung điện san sát nhau, cột cung cao tận trời, trên không là phượng loan, hạc trắng, tiếng hót véo von, ở phía cuối phát ra ánh sáng vạn trượng.
Chân Chu nhìn không chớp mắt, tim đập liên hồi, bỗng nhiên không thể kiềm chế nổi.
Sau khi bạch ưng mang nàng tới đây, nàng mới nhớ ra một chuyện.
Người tự xưng là Lục Áp Đạo Quân kia chỉ bảo hắn ở đâu nhưng lại không bảo hắn là ai.
Lúc đó nàng cũng quên hỏi.
Nhưng chuyện này cũng chẳng quan trọng.
Nàng biết chàng đang ở đâu đó sau cánh cửa kia.
Chân Chu chạy tới cửa, sau đó chạy vào, ai ngờ cơ thể mất thăng bằng, ngã rầm trên mặt đất, sau khi nghĩ lại mới biết hôm nay mình là rắn, không phải là người.
Chẳng những như vậy, nàng còn là con rắn không tay không chân.
Nàng cười khổ, dứt khoát biến hình rắn, phía dưới có người đang tuần tra, nàng bò lên bậc đá, mới đụng tới, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một vầng sáng màu vàng óng, nàng không kịp chuẩn bị, bị vầng sáng này đánh bay ra ngoài, cuối cùng rơi xuống mặt đất.
Cú đánh này không nhẹ, cả người Chân Chu trở nên đau đớn, choáng váng, lớp da mới đụng trúng cũng trở nên đỏ ửng, đau rát.
Nàng bỗng nhiên ngây dại, sau khi lấy lại tinh thần mới thấy vầng sáng trước mắt đã biến mất.
Chân Chu lấy lại bình tĩnh, nhìn về phía thềm đá cuối cửa, vẫn chưa từ bỏ ý định, từ từ nhích lại gần, thử thăm dò, nhẹ đụng vào thềm đá.
Tia sáng vừa rồi lại xuất hiện, Chân Chu bị bắn ra ngoài, ngã trên mặt đất, đầu óc choáng váng, suýt chút nữa đã vỡ rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!