Chương 41: Kỷ jura (12)

Trong lúc bất chợt, Trụ giống như mở ra một thế giới mới, sáng hôm sau, nó không đi tuần tra xung quanh, cũng không ra ngoài hang động, ban ngày luôn kè kè bên Chân Chu, không cho cô ra ngoài nửa bước, nó ôm cô vào trong ngực, muốn lặp lại chuyện tốt qua với cô. Cứ như vậy, bốn năm ngày trôi quá, mãi tới khi kinh nguyệt của Chân Chu đi qua, cái đuôi của nó từ "Sung huyết" tới "Cuồng nhiệt" sau đó mới trở lại như thường.

Bởi vì chu kỳ sinh lý và chuyện của nó, mấy hôm nay Chân Chu ăn không ngon, mãi tới khi Trụ bắt đầu ra ngoài đi tuần, Chân Chu mới có thể thở phào một hơi.

Nhưng chuyện này cũng chẳng gây trở ngại cảm giác vui vẻ dâng lên trong lòng cô.

Thực ra cô cũng không ghét bỏ khi làm chuyện đó với nó, một chút cũng không.

Ngược lại, cô còn thấy rất an tâm, giống như trên thế giới này sinh mệnh của cô và Trụ đã hòa cùng nhau, vô cùng thân mật.

Một tháng nữa lại trôi qua, trời vẫn không mưa, bên hồ nước lớn ngày nào cũng có những con khủng long tới đây uống nước, khát vọng uống nước còn chiến thắng cả lòng sợ hãi với khủng long ăn thịt của những con khủng long ăn cỏ, mặc dù ở cách đó không xa đang diễn ra cảnh khủng long ăn thịt giết đồng loại của chúng, thế nhưng cũng chẳng thể ngăn cản dũng khí tới đây uống nước của chúng.

Từ sáng tới tối, ngày nào cũng có khủng long tới đây.

Chuyện này cũng chẳng có gì, chuyện khiến người ta lo lắng nhất là cái hồ nước lớn này, ngày nào cũng bốc hơi lên, mực nước ngày càng giảm xuống.

Nửa tháng trước, khối đá bên hồ mà Trụ thường đi ngang qua, một nửa của nó nằm trong nước, bây giờ khối đá đó khô ráo không có giọt nước nào.

Theo sự quan sát của Chân Chu, nếu hạn hán cứ kéo dài mấy tháng nữa, hồ nước lớn này rồi cũng sẽ biến thành đầm lầy, khi đó những con khủng long nghe lời Trụ sẽ rời khỏi đây, đi tìm một mảnh đất mới.

Mỗi ngày Chân Chu đều đang nhìn mây, trong lòng ngóng chờ một cơn mưa. Nửa tháng trôi qua, sáng sớm hôm nay, khi Chân Chu thức dậy, bỗng nhiên nhận ra phía cuối chân trời đã chất đầy mây đen, không còn trong xanh như trước.

Tuy tầng mây đen nhanh chóng biến mất khi mặt trời mọc, nhưng Chân Chu rất có lòng tin.

Quả nhiên mấy ngày tiếp theo, mây đen lại tiếp tục xuất hiện, càng lúc càng lớn, càng lúc càng dày.

Cô chắc chắn đây là dấu hiệu của mưa.

Chân Chu cảm thấy vui vẻ, mong ngóng Trụ quay về, chỉ đám mây đen cho nó xem, nói với nó cái tin tốt này.

Bây giờ nó còn chưa về.

Mấy hôm nay, bên ngoài mảnh đất lại xuất hiện một bầy khủng long, Trụ bắt đầu tích cực đi tuần tra, sáng sớm đã ra ngoài.

Chân Chu ngồi ngoài cửa hang, bên cạnh là một tảng đá, vừa chờ Trụ về vừa nhìn hồ nước xa xa theo thói quen, tưởng tượng về một cơn mưa lớn, trong lòng cũng vui vẻ hơn.

Bống nhiên cô dừng mắt lại.

Phía dưới cửa động, cách xa mấy trăm mét, một đám cỏ khô nơi trụ vẽ cấm địa có khói bay lên.

Lửa rừng tự cháy!

Chân Chu lập tức nghĩ tới chuyện này.

Mặt đất chồng chất những lá rụng và cỏ dại quanh năm suốt tháng, bắt đầu lên men, nhiệt độ lại cao, trước đó thường có mưa nên không ai lo lắng, bây giờ trời khô hạn lại không có mưa, hơn nữa ngày nào nhiệt độ cũng cáo chót vót, lá rụng và cỏ dại có thể tự bốc cháy.

Chuyện này khác với chuyện ngày trước cô đốt lửa cứu Trụ. Khi đó cô nhìn kỹ hướng gió, đốt bụi cỏ dọc theo suối. Bây giờ khu rừng này khô ráo, không có nước, xung quanh lại không có gì ngăn lửa, một khi lửa nổi lên, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

Trong lòng của cô sớm đã xem mảnh đất này như sân vườn nhà mình. Không kịp nghĩ nhiều, cô lập tức nâng cây ăn quả mà Trụ mang về từ hôm qua, vội vàng chạy tới đám cỏ đang bốc khói kia, mau chóng dập tắt trước khi lửa nổi lên.

Cô đã ra khỏi cấm khu mà Trụ vẽ nhưng lại không phát hiện, vội vàng chạy tới đây dập lửa, dùng cành cây quật, dùng chân đập, hy vọng có thể dập tắt lửa chuẩn bị cháy.

Mắt cô vẫn luôn nhìn chằm chằm xuống đất, chăm chú dập lửa, không nhận ra có một con mắt đầy địch ý đang nhìn chằm chằm phía sau cô, chậm rãi tới gần cô.

Martha tới.

Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Mấy tháng này, Martha dùng hết sức mạnh cơ thể nhưng không thể hấp dẫn được con khủng long cầm đầu kia, ngược lại, nó còn thường xuyên thấy Trụ ở chung một chỗ, như hình với bóng với giống cái bên ngoài chỉ cần dùng một móng vuốt là giết chết này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!